DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 225

dùng, ngươi nhanh cất kỹ đi!”

Ta vội từ chối, nàng lại vẫn cứ không chịu nhận. Đem ngọc bội trả lại

cho ta, “Dù sao ngươi cũng cần phải ở lại khách điếm của ta, đến lúc đó
ngươi thanh toán cho ta là được. Ở chỗ này của ta có vô số kẻ vào Nam ra
Bắc, cái khác thì không dám nói chứ con mắt nhìn người quả không sai, ta
tin ngươi!”

Trong lòng cảm động, cũng không nên cố chấp khước từ. Vì vậy buộc

lòng phải tiếp nhận, liên tục cảm tạ.

Lão bản nương lơ đểnh khoát tay áo nói: “Việc nhỏ thôi, có gì để cảm tạ.

Có điều ta muốn nói với Mục tiểu ca ngươi, trời lạnh thế này, ngươi nên
mặc nhiều quần áo một chút, bàn tay đã lạnh đến chả khác gì nước đá,
trước đó vài ngày, không phải ta đã thấy ngươi mua một chiếc áo hồ cừu
hay sao, vì sao không hề thấy ngươi mặc?”

Ta cười cười, lệ độ trả lời vài câu sau đó liền bưng thuốc lên lầu cho Sơ

Ảnh, bệnh tình của nàng vẫn chưa ổn, sau khi uống qua thuốc liền nhanh
chóng thiếp đi.

Ta kéo lại chăn giúp nàng, sau đó đứng dậy đi về phía chuồng ngựa phía

sau khách điếm thăm “Trục Phong” và con ngực xích thố “Tử Yến”, lờ mờ
nghe thấy giọng nói của lão bản nương vang lên ở phòng khách, hình như
là có khách nhân đến, trong ngày rét lạnh thế này cũng xem như là khó mà
có được.

Trời lạnh đất đóng băng, dù là loài ngựa quý ngàn vàng khó tìm, giờ phút

này cũng uể oải mất tinh thần, lười nhúc nhích.

Thấy ta đến, liền hí lên hai tiếng, bắt đầu ăn lấy cỏ khô trong tay ta.

Ta vừa vuốt ve ôm lấy cổ của bọn chúng, vừa mỉm cười nhẹ giọng nói

chuyện với chúng, Liễm đã nói với ta, ngựa cũng có cảm tình, cũng sẽ cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.