DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 295

thay nhau vỡ nát, tiếng rên rĩ của tướng sĩ trước khi chết, tiếng khẩu lệnh
xung phong….Không ngừng trộn lẫn vào nhau, chạm vào vành tai ta.

Khi mở mắt ra, nhìn xuống cổng thành có chút mù mịt. Một cảnh hỗn

loạn, Nam Thừa Diệu thân chinh chỉ huy, bóng dáng vẫn oai hùng hơn
người như trước, mỗi một mệnh lệnh đều trầm ổn mạnh mẽ, mỗi một tư thế
đều kiên quyết hoàn mỹ, trời đất to lớn, nhưng lại giống như chỉ dung nạp
một mình hắn.

Liễm và Tần Chiêu, cũng lập tức thúc ngựa, vung kiếm giết địch, từng

chiêu đều sắc bén mà hung ác, tuyệt không có nửa phần do dự và mềm
lòng.

Ở trên chiến trường, sinh mệnh mỏng manh như chỉ mành treo chuông,

bọn họ làm như vậy cũng không có nửa phần không đúng, thiếu niên anh
hùng, phong thái tiêu sái, có điều, lại làm cho ta không khỏi cảm thấy lạnh
lẽo. Đây là bọn họ sao, ta chưa từng thấy qua nét mặt này, đây cũng chính
là nét mặt tàn khốc của chiến tranh, nhất tương công thành vạn cốt khô!
*Một tướng thành danh hàng vạn người thiệt mạng*

Bất chợt trong lúc này, ta cảm giác bản thân không thể tiếp tục nhìn

xuống, ánh mắt rời đi, dư quang trong khoé mắt đảo qua trên tường thành,
người trước ngã xuống người sau đứng lên, binh lính không ngừng liều
chết leo lên.

Chịu không được mà lắc đầu, ta muốn ngăn cản bọn họ, giọng nói lại

nghẹn nơi cổ họng, không thể mở miệng được.

Nhắm mắt lại, dùng sức hít vào, thở ra, lại tiếp tục hít vào, tiếp tục thở

ra, bắt buộc bản thân phải tỉnh táo, sau đó ta hơi mở miệng, nhớ lại giai
điệu từ trong kí ức, chậm rãi khẽ hát —-

“Phu xuất nghiệp thành thiếp tại gia, sơn trọng thủy trường vọng nhãn

khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.