DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 341

Còn có Sơ Ảnh, giả như nếu có một khắc nào mà nàng không nhìn thấy

ta, nàng sẽ rất lo lắng, trời lạnh như vậy, thân thể của nàng lại không chịu
được khí lạnh, ngay lúc này, không biết nàng có quần áo mùa đông để giữ
ấm hay không, rốt cuộc thì nàng đang ở nơi nào? Đã lâu như vậy mà vẫn
bật vô âm tín.

Không biết đã qua bao lâu, ta thấy sắc trời đang dần buông xuống, định

trở về phòng, lại đột nhiên nghe thấy một giọng nói xa lạ từ bên ngoài hoa
viên truyền tới: “Tưởng đâu có thể an ổn mà ngủ một giấc, không ngờ lại vì
một tên Đổng Minh nhỏ bé mà chịu khổ như vậy.”

Ta kinh ngạc, nghe thấy giọng nói của hắn càng ngày càng đến gần, theo

bản năng mà giấu mình vào phía sau bụi cây phủ tuyết, vừa mới ẩn núp liền
nhìn thấy hai người mặc áo giáp song song đi đến.

Ta đã thấy qua hai người này, tuy rằng không biết tên tuổi, nhưng ta biết

bọn họ là thân tính của Nam Thừa Diệu, là tuỳ tùng đi theo nhiều nằm.

“Điện hạ nói, Vương Phi có tấm lòng hiền hậu, nếu như cứ trơ mắt nhìn

Đổng Minh bị trảm, tất nhiên trong lòng sẽ sinh ra ưu phiền mà mãi vẫn
không tiêu tan, nên mới cố ý để nàng có được cơ hội. Có điều vị Tam
vương phi này của chúng ta cũng không phải là người đơn giản, ta còn
tưởng để những tên thủ vệ kia nói ra vị trí của con đường hầm sẽ mất nhiều
thời gian. Nhưng không ngờ lại nhanh như vậy . . .”

Lời nói còn chưa dứt, liền bị tên còn lại cắt ngang: “Nhỏ giọng thôi,

Điện hạ đã căn dặn không được mở miệng để lộ ra một chút gì.”

Người nói chuyện lúc đầu nở nụ cười: “Thôi đi Triệu Mạc, nơi này

không có đến nửa cái bóng người, lại vừa đúng lúc thay ca trực, thủ vệ ở
bên ngoài không có người nào là không phải người của ngươi, ai dám nghe
lén chứ? Cho dù thật sự nghe thấy thì có kẻ nào dám tiết lộ nửa câu ra
ngoài?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.