DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 356

Ta quả quyết mở miệng, nắm chặt kim châm trong tay: “Không phải, sao

cô nương không chờ thấy rõ người rồi hãy kết luận.”

Bóng người kia dần dần đến gần, không ngờ lại là Đạt Châu, khi vẫn còn

cách thật xa nàng đã kêu lên: “Đạt Ngọc, muội nhanh tới đây, đừng rơi vào
cái bẫy của nàng ta! Minh chủ tử đã tự sát ở trong nhà lao vào đêm qua,
thậm chí thông cáo cũng đã dán trên cửa thành của Nghiệp Thành, muội
không được tin tưởng lời nói hưu nói vượn của nàng ta —”

Đạt Ngọc vừa kinh ngạc vừa đau đớn. Không thể khống chế mà kêu lên:

“Cái gì?!”

Ta hiểu đến lúc này đã không thể không hành động, kim châm trong tay

áo dứt khoát bay thẳng vào cánh tay phải đang cầm kiếm của nàng.

Nàng bị đau, trường kiếm liền “Loảng xoảng” rơi xuống đất, sau đó liền

thuận thế rơi luôn xuống vách núi, lập tức ta không hề nghĩ ngợi mà kéo Sơ
Ảnh chạy đi, ngựa của chúng ta vẫn còn cách đó không xa, chỉ cần đến nơi
sẽ có cơ hội thoát thân, tuy rằng Đạt Châu cũng có ngựa, nhưng cũng
không hẳn sẽ lấy tính mạng của mình mà hùa theo sự hồ đồ của muội muội
nàng.

“Tam vương phi, ngươi thật ngoan độc!” Đạt Ngọc ở phía sau, thê lương

kêu lên, liền bất chấp mọi thứ đột nhiên từ phía sau nhào đến trước, liều
chết kéo lấy ta.

Người ở trong tình cảnh tuyệt vọng, khi không còn quan tâm đến điều gì,

liền vì kích động mà phát ra một sức lực kinh người, Đạt Ngọc lúc này là
như thế.

Thân thể của ta bị đôi tay nàng giữ chặt, căn bản không thể động đậy một

chút, Đạt Châu còn ở phía xa cũng vội vàng hô to, nhưng Đạt Ngọc đã
không thể nghe thấy gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.