DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 360

Vừa nói xong, liền xoay người đi về phía ánh sáng, đi được vài bước,

bỗng nhiên dừng lại, lạnh lùng quay đầu nhìn ta: “Thanh tiểu thư thật có
duyên với Tà Y cốc, hai lần rớt vực đều gặp phải, thay vì phải hứng chịu
nhiều chuyện rắc rối như vậy, tại sao ngươi không dứt khoát chọn cách chết
đi, ở lại trên đời này cũng chỉ tăng thêm tai vạ — bản thân ta muốn hỏi
ngươi một chút, như vậy rất vui vẻ sao?”

Câu hỏi này của nàng, vốn cũng không cần ta trả lời, vừa dứt lời, nàng

liền xoay người rời đi, trong lòng nôn nóng, cũng không kịp cân nhắc quá
nhiều, buột miệng hỏi: “Hắn thế nào?”

Khoé môi xinh đẹp của Li Mạch vẽ ra một đường cong lạnh lùng như

băng, cái gì cũng không nói, trực tiếp đi thẳng ra ngoài.

Ta nhìn khắp bốn phía, lúc này mới phát giác, bản thân đang ở trong một

hang động thiên nhiên, dưới thân lót một tấm da hổ thật dày, người được
bọc trong chiếc áo hồ cừu ấm áp, trong hang động còn đốt thêm mấy đống
lửa, nên không hề cảm thấy một chút lạnh.

Ta hơi ngửa đầu, đem bát thuốc uống một hơi cạn sạch, sau đó liền nóng

lòng muốn đứng dậy ra ngoài, nhưng khi vừa dùng lực, tức khắc đau đớn
liền truyền đến tứ chi bách hài *bách hài: trăng xương*, không ghìm mình
nổi liền nặng nề ngã xuống, không còn nửa phần sức lực.

Trong nội tâm tuôn trào cảm giác mệt mỏi, còn có những đau buồn phiền

muộn đang chờ đón ta.

Mặc dù trong lúc ngủ say, ta vẫn có thể cảm thấy một ánh mắt chăm chú

mát lạnh, thì ra, không phải là mộng.

Suốt ba ngày, ta cũng không thể đứng dậy, chỉ nhìn thấy dung mạo lạnh

lùng của Li Mạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.