DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 453

cười với ta, đôi mày sáng rõ thanh khiết.

Ta vốn định nói vài câu với hắn, nhưng thời điểm và tình cảnh này không

thích hợp để ta lên tiếng, lại nhớ tới Nam Thừa Diệu đã đáp ứng sẽ không
để Liễm dối lòng mà lấy công chúa, vì thế ta liền yên tâm, chỉ mỉm cười
nhẹ nhàng đáp lại hắn.

“Tiền thái thất phẩm *thái: thức ăn*: Tùng Hạc duyên niên, giới mạt áp

chưởng *áp chưởng: chân vịt*, phượng hoàng triển sí *phượng hoàng vỗ
cánh*, Hà tử đông duẩn *Tôm và măng mùa đông*, thiên hương bảo ngư
*bào ngư hương trời*, tam ti qua quyển *ti qua: quả mướp*, tiêu du giao
bạch *giao bạch phết tiêu*——–Thiện thang nhất phẩm *món canh*: Trúc
tôn ngư thần …—–

Tiểu thái giám bê thức ăn yên lặng không tiếng động nối bước nhau đi

vào, Thái tử cùng Diễm nhi cũng song song bước vào Thanh Hoà điện, từ
khi ta rời Thượng Kinh hoặc là sau khi chia tay ở phủ Thái tử, đây cũng là
lần đầu tiên ta gặp lại bọn họ.

Ta nhìn gương mặt của thái tử điện hạ vẫn hồn hậu như trước, cùng với

nét mặt hoàn mỹ và nụ cười không chê vào đâu được của Diễm nhi, rất
nhiều chuyện, đột nhiên không thể khống chế mà xuất hiện ngay trước mắt.

Ta nhớ đến cây sáo kia, nhớ đến cha con Đổng thị, nhớ đến Mạc Bắc xa

xôi, lại nhớ đến bầu trời xanh biếc mà nhuộm màu xám xịt ở Nghiệp
Thành, nhớ đến nụ cười ngượng ngùng cuối cùng của người lính trẻ tuổi
kia, cũng nhớ đến chỉ mấy canh giờ trước, một bức văn tự trong Tuyên
Chính điện.

Trong lòng không biết đã nổi lên bao nhiêu loại cảm xúc không nói nên

lời, ta âm thầm hít sâu, sau đó dịu dàng cười, cùng Nam Thừa Diệu hành lễ.

Ta và Nam Thừa Diệu chỉ hành gia lễ, hơi cúi chào, mà phụ thân và mẫu

thân phải hành lễ quân thần với Thái tử và Diễm nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.