DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 642

“Nam Thừa Diệu?” Hắn lại hỏi.

Ta không nói chỉ nhìn hắn.

“Không phải là hắn.” Mà hắn cũng không đợi ta trả lời, lập tức hờ hững

nói: “Không phải vì hắn không đủ tàn nhẫn, cũng không phải vì hắn không
làm được, chỉ vì hắn quá cao ngạo, chắc chắn sẽ không động thủ với nàng.”

Ta nhắm mắt lại, cố gắng điều chỉnh tâm tình, sau đó nghe thấy giọng nói

của mình nhẹ nhàng lên tiếng hỏi: “Ta không còn nhớ được những chuyện
trước đây, là vì ngươi sao?”

Hắn dừng lại một lát, sau mới tiếp lời: “Có thể nói như vậy.”

Khóe môi của ta thoáng hiện lên một nụ cười khổ, giọng nói của hắn tiếp

tục truyền đến —-

“Sau khi ngươi tỉnh lại đã không còn nhớ rõ những chuyện trước đây, ta

châm cứu vào ba huyệt quan trọng thừa linh, bách hội, thiên trùng để ngăn
chặn máu bầm ứ đọng, ta đoán ngươi bị mất trí nhớ là vì như vậy. Khi đó
nếu dùng ‘Họa tấn như sương’, có lẽ đã có thể đả thông được khí huyết,
nhưng ta đã không làm thế. Đến bây giờ, cho dù ta và tiên sư có hợp lực
với nhau thì e rằng cũng không có khả năng.”

Ta không nhớ rõ làm sao mình có thể ra khỏi Tàng Phong Lâu, chỉ nhớ

rằng hắn vẫn luôn nắm lấy cổ tay ta, không ngừng truyền qua dòng hơi ấm,
từ huyệt dương trì lan tỏa ra khắp cơ thể.

Nhưng mà, cho dù như vậy thì ta cũng không có cách nào xua tan đi cái

lạnh mờ mịt trong đáy lòng.

Xuyên qua khu rừng hải đường, đang định đi về phía Khinh Y Viên,

bỗng nhiên nghe thấy âm thanh trận pháp bên ngoài cốc bị khuấy động, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.