DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 647

Nét mặt Tô Tu Miễn vẫn không hề thay đổi, giọng nói thản nhiên: “Vậy,

ngươi cũng không cần tiếp tục ở lại Tà Y Cốc.”

Li Mạch kinh hoàng oán hận mở miệng định nói, hắn chỉ vung tay ý bảo

dừng lại, sau đó đưa mắt nhìn ta thật sâu, một lúc sau mới lên tiếng:
“Khuynh nhi, ta biết, hiện tại ngươi hận là không thể lập tức chạy về
Thượng Kinh, ta không ngăn được ngươi, nhưng ta muốn ngươi đồng ý với
ta, trước khi ta đến Thượng Kinh tìm ngươi, ngươi không được làm bất cứ
cái gì.”

Ánh mắt của hắn nhìn sâu vào trong lòng ta, giống như đang giữ lấy một

sợi tơ kéo căng, ta vô thức gật đầu tựa như một thói quen đã từng có cách
đây rất lâu.

Hắn thấy ta gật đầu, vẻ mặt hơi thả lỏng, cũng không nói thêm gì, càng

không tiếp tục để tâm đến Li Mạch, chỉ đưa mắt nhìn ta thật sâu, sau đó liền
xoay người đi về phía Phạm An điện.

Ta nhìn theo bóng lưng càng lúc càng khuất xa của hắn, nhắm mắt, quay

người đi về hướng ngược lại, đến Khuynh Y Viên.

“Chúng ta lập tức lên đường trở về Thượng Kinh.” Ta nói với Sơ Ảnh.

Cũng không cho nàng biết đến cùng thì đã xảy ra chuyện gì, chỉ nói là,

trong nhà có thể đã xảy ra chuyện.

Có thể, ta dùng đến hai từ này là vì, trong lòng vẫn còn hy vọng rằng đây

chỉ là một tin đồn.

Mặc dù trong tiềm thức đã biết rõ, tin tức này hơn phân nửa là sự thật.

Người nam tử kia, y phục cao quý, cho dù là đang trong tình thế cấp

bách nhưng vẫn giữ được phong thái ung dung, trông không giống những
kẻ chỉ biết ăn nói lung tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.