DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 658

Xin điện hạ thứ tội . . .”

Nam Thừa Diệu lạnh lùng nhìn hắn: “Ngươi quỳ nhầm người.”

Tiểu thái giam kia cũng vô cùng thông minh, lập tức chuyển hướng sang

ta: “Nô tài đáng chết, xin Vương phi thứ tội! Xin Vương phi thứ tội . . .”

Ta đang định lên tiếng, lại nghe thấy giọng nói hời hợt của Nam Thừa

Diệu: “Còn đứng ngây ra đó, không mau kéo xuống.”

Lập tức liền có người đáp “Vâng”, gọn gàng kéo tên tiểu thái giám đang

cố sức chống chọi kia khuất xa tầm mắt của chúng ta, hắn bị bịt chặt miệng,
lời nói phát ra không thành tiếng, chỉ có những âm thanh mỏng manh thảm
thiết dần dần cách xa.

Ta đưa mắt nhìn Nam Thừa Diệu, đang muốn lên tiếng nói điều gì đó,

hắn đã sải bước về phía cỗ xe, giữ lấy cổ tay ta, trông như đang đỡ ta nhưng
sức lực lại quá lớn nên gần như là muốn kéo ta xuống xe, sâu trong đôi mắt
u tối của hắn có một loại cảm xúc không thể hiểu rõ.

Khi hai chân vừa chạm mặt đất, hắn đã buông tay ta ra, giọng nói trầm

thấp vang lên ở bên tai, lại rất nhẹ, chỉ có hai người chúng ta có thể nghe
thấy nhưng mỗi một từ như ngấm vào trong lòng ta: “Tốt nhất nàng nên
nhớ rõ những gì ta vừa nói.”

Ta đi theo phía sau Nam Thừa Diệu, từ Thừa Thiên Môn, thái giám đưa

chúng ta qua Gia Đức Môn, Thái Cực Môn, Chu Minh Môn, Lưỡng Nghi
Môn, cuối cùng là chậm rãi đi vào cổng chính của Định Kiền cung, nơi tẩm
cung của Hoàng Thượng.

Ở nơi cung đình tường cao vạn dặm này, thứ truyền đi nhanh nhất chính

là lời đồn đại, chuyện chỉ vừa xảy ra ở cửa Thừa Thiên Môn, nhưng hình
như nó đã lan truyền ra khắp ngỏ ngách ở Tử Kinh Cung, hay là bởi vì ta đã
quá nhạy cảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.