DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 670

Đưa mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn, từng chữ phát ra rõ ràng: “Sau

khi trở về từ Mạc Bắc, điện hạ cố ý để thế nhân biết, thậm chí còn thổi
phồng thêm những suy đoán về Mộ Dung Thanh, có phải cũng là vì ngày
hôm nay?”

Bàn tay hắn giữ lấy tay ta bỗng nhiên buông lỏng, không nói gì.

“Từ ngày đó trở đi, điện hạ đã mưu đồ đến ngày hôm nay, có phải hay

không?” Ta không nhìn vào đôi mắt của hắn, khóe môi bất chợt hiện ra một
nụ cười vắng vẻ mà giễu cợt: “Một tay điện hạ hủy nhà của ta, hôm nay lại
ban ân đức giữ lại cái mạng này, có phải ta cũng nên cảm tạ điện hạ?”

Ta rút tay về, hắn cứng người, cuối cùng vẫn chậm rãi buông tay.

Trong lòng của ta, bỗng nhiên lại nhớ đến một hồi ký ức đã bị xóa đi từ

lâu.

Năm đó, hắn tận mắt nhìn ta nhảy xuống vách núi, kết thúc hết thảy mọi

yêu hận.

Mà bây giờ, hắn lại đang cố gắng bảo vệ ta, không phải là ta không nhìn

ra.

Chỉ là, ta không biết, đến cùng thì thế nào mới gọi là tàn nhẫn thật sự, thế

nào mới là nhân từ.

Đúng lúc này, xe ngựa chầm chậm dừng lại, những cảm xúc phức tạp ảm

đạm ở trong lòng gần như làm ta không thể chịu đựng nổi, nhưng, ta lại
không thể ngã xuống.

“Điện hạ, Phòng đại nhân, Đỗ đại nhân và Triệu đại nhân đã chờ ở tiền

sảnh từ lâu.” Chúng ta vừa xuống xe ngựa, Tần An liền tiến lên bẩm báo
với Nam Thừa Diệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.