DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 694

“Vậy trận hỏa hoạn ở Mặc Các cũng là do nàng phóng.” Hắn nhìn ta lên

tiếng, rõ ràng là câu hỏi nhưng giọng điệu lại như đang khẳng định.

Ta gật đầu, vốn nghĩ dù thế nào cũng không thể giấu giếm được hắn,

nhưng ta cũng không muốn nói thêm gì về việc đó, nên lại tiếp tục mở
miệng nói: “Bỉ ngạn sinh hương, sau khi dùng có thể khiến người một ngày
một đêm không thở, thân thể cứng ngắc, tựa như người chết, nhưng sau đó,
khi thuốc đã hết tác dụng, người uống liền trở lại bình thường. Tối mai
Liễm sẽ uống viên thuốc này, nhưng ta không dám chắc liệu hoàng thượng
có chịu bỏ qua cho hắn hay không, hay là lại chém thêm hàng nhát đao lên
người của hắn, cho nên ta cầu điện hạ giúp ta, đừng để chuyện này xảy ra,
ta chỉ muốn hắn có thể được sống.”

“Nếu khuya nay ta không đến, hoặc là không đến kịp, nàng có từng nghĩ

tới chưa, nàng có thể sẽ phải chôn mình giữa Mặc Các.” Hắn không quan
tâm đến những lời ta vừa nói, vẫn sâu sắc nhìn ta như trước, lời nói ẩn chứa
một chút tức giận mà căng thẳng.

Ta bình tĩnh nhìn lại hắn, lên tiếng: “Vậy thì sao? Không cứu được Liễm,

một mình ta sống trên đời này cũng không còn ý nghĩa gì.”

Ánh mắt hắn chợt lạnh lùng: “Một mình nàng? Chẳng lẽ ngay đến con,

nàng cũng không quan tâm sao?”

Đột nhiên, ta cảm thấy rất muốn cười, mà ta cũng đã thật sự bật cười,

ánh mắt nóng rực đến đau đớn: “Đến giờ phút này, điện hạ còn hỏi ta như
vậy, không biết là rất buồn cười sao?”

Đôi mắt hắn dần trở nên thâm trầm, suy nghĩ một lát, sau đó dường như

hiểu ra ý tứ trong lời nói của ta, đôi tay của hắn liền nắm chặt lấy bả vai ta,
khẽ nói từng lời: “Không phải nàng cho rằng như thế đấy chứ, chuyện ngày
đó là do nguy cấp . . .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.