DO KÝ KINH HỒNG CHIẾU ẢNH - Trang 724

Từng mảnh nhỏ kí ức rời rạc bỗng nhiên hiện rõ trong đầu của ta, ta chợt

nhận ra mình vừa ăn phải cái gì, thật ra cũng không phải do ta cố ý mà
chính thân thể đã phản ứng lại, ngay đến bản thân cũng không thể kiểm
soát, ta nằm ở bên giường, đem toàn bộ ngụm cháo kia nôn ra, tựa như
muốn nôn cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài.

Sao ta có thể quên, nếu không phải vì một bát cháo, có lẽ Sơ Ảnh đã

không xảy ra chuyện gì, vẫn mỉm cười nhu thuận như trước, vẫn nhẹ nhàng
gọi ta tiểu thư.

“Thanh nhi…”

Nam Thừa Diệu hoảng hốt, vội vàng bảo Tầm Vân ra ngoài mời người,

lúc này đây ta mới phát hiện từ đầu hắn luôn ôm ta trong lồng ngực, muốn
tránh ra nhưng lại không còn một chút sức lực, ngay đến việc mở miệng nói
ra hai chữ “Buông ra”, ta cũng không làm được.

Không lâu sau, bên ngoài cửa liền truyền đến tiếng bước chân hối hả, ta

tưởng là Li Mạch hoặc Thuần Du Ý, thật không ngờ lại là dáng người vắng
lặng của Tô Tu Miễn.

“Tô tiên sinh, không phải đã nói Vương phi không còn gì đáng ngại sao,

sao lại trở nên thế này?” Tầm Vân vội vàng hỏi.

Tô Tu Miễn nhìn thoáng qua bát cháo, lại nhìn ta, sau đó thuận tay cầm

lấy bát cháo Nam Thừa Diệu vừa đặt lên bàn, ngồi xuống bên giường:
“Khuynh nhi, nghe ta nói, hiện tại thân thể của ngươi rất yếu, chỉ có thể
dựa vào bát cháo này để bổ sung nguyên khí, cháo này thật ra cũng chính là
thuốc, là ta bảo Li Mạch tự tay nấu, cho dù có khó uống thế nào, ngươi
cũng nên nghĩ cho đứa bé trong bụng mà cố uống hết, biết không?”

Đôi mắt vốn luôn lạnh lùng không chút cảm xúc, giờ lại chứa đựng một

nỗi buồn, lo lắng mơ hồ, hai tay của ta vô thức phủ lên bụng, vẫn không rời
khỏi đôi mắt của hắn, nước mắt bỗng nhiên rơi xuống: “Sơ Ảnh đã chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.