ĐO THẾ GIỚI - Trang 15

Không có gì động cựa.

Phía trong xe có tiếng nói hấp tấp. Không, ai đó kêu lên, không

! Có tiếng đánh thùm thụp, rồi tiếng kêu thứ ba: không ! Rồi một lúc
lâu chẳng có gì xảy ra.

Rốt cuộc cánh cửa cũng mở ra, và Gauss cẩn thận trèo xuống

đất. Ông giật mình lui lại khi Humboldt đặt tay lên vai ông và nói,
quả là một vinh dự xiết bao một thời khắc vĩ đại cho nước Đức, cho
khoa học, cho chính ông.

Viên thư ký ghi chép, người đàn ông sau chiếc hộp gỗ suỵt:

nào !

Humboldt đứng im phăng phắc. "Đấy là ông Daguerre", ông

thì thào, môi không động đậy. Một môn đệ của ông, hiện đang
nghiên cứu cái máy có thể ghi lại một khoảnh khắc lên lớp i-ốt bạc
nhạy sáng và giật nó ra khỏi dòng thời gian đang trôi. Đề nghị chớ
có động đậy !

Gauss nói, ông muốn về nhà.

"Một lát thôi", Humboldt thì thào, "chừng mười lăm phút, bây

giờ đã tiến bộ lắm rồi". Mới dạo gần đây còn phải đợi lâu hơn nhiều,
những lần thử nghiệm đầu tiên làm lưng ông đau không chịu nổi.
Gauss định lẩn đi, nhưng ông già nhỏ thó giữ ông lại với sức mạnh
không ngờ và khẽ nói: báo cho nhà vua biết tin ! Lập tức người đưa
tin phóng đi ngay. Tiếp đó, chắc vì vừa nảy ra trong đầu, ông nói:
"ghi lại, kiểm tra khả năng nuôi hải cẩu ở Wamemủnde, điều kiện có
vẻ thuận lợi, mai báo lại cho ta !". Viên thư ký ghi chép.

Eugen lúc này mới hơi khập khiễng trèo ra khỏi xe và xin thứ

lỗi vì họ đã đến khá trễ.

- Ở đây không có giờ nào gọi là sớm hay muộn, Humboldt khẽ

nói. Ở đây chỉ có công việc mà ta phải làm. May mà trời còn sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.