ĐO THẾ GIỚI - Trang 13

Gauss từ từ ngẩng đầu lên. Eugen đề nghị đi tiếp ngay. Gauss

gật đầu và im lặng ăn nốt đĩa xúp. Trạm hiến binh trống không, cả
hai cảnh sát đã bám theo người đàn ông râu dài. Eugen và người xà
ích cùng nhau nâng thanh chắn lên. Thế là họ đi vào đất Phổ.

Giờ đây Gauss đã thư thái, gần như vui vẻ. Ông nói chuyện về

hình học vi phân. Người ta gần như không thể mường tượng ra nổi
con đường đi vào không gian cong sẽ còn dẫn đến đâu. Ngay cả ông
cũng chỉ hiểu nó trong những nét cơ bản. Eugen nên vui mừng về trí
óc tầm tầm của mình, chứ đôi khi những vấn đề đó thật sự là đáng
sợ. Rồi ông kể chuyện thời hoa niên tủi nhục của mình. Ông có một
người cha nhẫn tâm và lạnh lùng, chứ được như Eugen thì may mắn
lắm. Ông làm toán từ khi chưa biết nói. Có lần bố ông đếm lương
tháng sai, thế là ông khóc òa lên. Khi bố ông sửa lỗi, lập tức ông im
ngay.

Eugen làm ra vẻ bị ấn tượng, cho dù cậu biết câu chuyện không

có thật. Joseph, thằng em của cậu, đã bịa ra chuyện đó và rêu rao
khắp nơi. Cho tới một lúc, ông bố vì nghe nhiều lần quá mà bắt đầu
tin là thật.

Gauss nói đến sự ngẫu nhiên, kẻ thù của kiến thức mà ông

luôn tìm cách chiến thắng. Quan sát từ khoảng cách gần, người ta sẽ
nhìn thấy sự tinh tế vô tận của mạng lưới nhân quả của mỗi sự kiện.
Lùi lại đủ xa mới thấy hết các đường nét. Phóng túng và ngẫu nhiên
là vấn đề của tầm xa trung bình, là chuyện khoảng cách. Cậu có biết
thế không ?

Cũng tàm tạm, Eugen mệt mỏi trả lời và nhìn vào mặt đồng hồ

bỏ túi. Nó chỉ giờ không chính xác lắm, nhưng có lẽ là trong khoảng
từ ba rưỡi đến năm giờ sáng.

Tuy nhiên, những quy tắc xác suất không nhất thiết phải có

hiệu lực, Gauss vừa nói tiếp vừa ấn cả hai tay lên tấm lưng đau mỏi.
Chúng không phải là các định luật tự nhiên, và bao giờ cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.