ĐO THẾ GIỚI - Trang 14

ngoại lệ, chẳng hạn như trí tuệ của ông, hoặc hiển nhiên là trong trò
may rủi thì liên tục có một thằng ngu nào đó thắng. Thậm chí đôi
khi ông ngờ rằng cả các định luật vật lý cũng chỉ có giá trị thống kê,
nghĩa là cũng dung thứ ngoại lệ: ma quỷ, hoặc thần giao cách cảm.

Eugen hỏi, liệu có phải cha nói đùa.

Chính ông cũng không biết, Gauss nói, rồi ông nhắm mắt và

thiếp vào giấc ngủ sâu.

Họ tới Berlin vào chiều muộn ngày hôm sau. Hàng nghìn ngôi

nhà nhỏ không có tâm điểm và hàng lối, một khu dân cư phình
trướng trên vùng đất lầy lội nhất châu Âu. Mãi gần đây người ta mới
bắt đầu dựng các tòa nhà lộng lẫy: một nhà thờ xứ, mấy cung điện,
bảo tàng cho các hiện vật mà Humboldt sưu tầm được từ các chuyến
thám hiểm lớn.

Vài năm nữa, Eugen nói, nơi đây sẽ là một kinh đô lớn như

Roma, Paris hay Saint Petersburg.

- Không bao giờ, Gauss nói. Một thành phố tởm lợm !

Cỗ xe ngựa nảy lộc cộc trên lớp đá rải đường xấu xí. Hai lần, lũ

ngựa lồng lên vì những con chó gầm ghè, vào đến ngõ thì bánh xe
gần như sa lầy trong cát ướt. Chủ nhà của họ sống ở nhà số 4
Packhof, giữa thành phố, ngay sau công trường của nhà bảo tàng
mới. Để họ không lạc lối, ông đã lấy bút ngòi nhỏ vẽ một sơ đồ rất
chính xác. Chắc là ai đó thấy họ từ xa và đã báo tin, vì chỉ vài giây
sau khi họ đi vào sân là cửa nhà mở tung và bốn người đàn ông chạy
ra đón.

Alexander von Humboldt là một ông già nhỏ thó với mái tóc

trắng như cước. Theo sau ông là một viên thư ký với cuốn vở mở
sẵn, một người đưa tin mặc đồng phục và một người đàn ông râu
quai nón vác hộp gỗ đóng khung. Cứ như đã tập đội hình, họ đứng
vào vị trí. Humboldt dang tay về phía cửa xe ngựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.