ĐO THẾ GIỚI - Trang 203

Một người đàn ông bước nặng chân xuống thang và mọi người

im bặt. Ông ta rất cao lớn, thanh mảnh đầu hói và bộ râu xám để dài.
Đó là, và lạ lùng rằng Eugen không ngạc nhiên, người đàn ông ngồi
bàn bên cạnh trong quán ăn hôm qua đã can thiệp vào vụ cãi nhau
với cảnh sát. Ông đi chầm chậm đến bục, tay vung vẩy. Ở đó ông
vươn thẳng người và đợi một sinh viên run rẩy châm mãi mới xong
ngọn nến, rồi nói với giọng cao và khô khan: Các bạn không cần
phải biết tên tôi !

Một sinh viên phía sau thở hắt ra. Còn thì tất cả im phăng

phắc.

Người đàn ông râu dài nâng cánh tay, co thành góc vuông, lấy

tay kia chỉ vào và hỏi, có ai biết đó là gì không.

Không ai trả lời, không ai thở. Vậy thì ông ta tự nói: cơ bắp !

Các bạn can đảm ơi, ông nói tiếp sau một quãng nghỉ dài, các

bạn trẻ khỏe, cường tráng, các bạn phải mạnh lên nữa ! Ông hắng
giọng. Vì, ai muốn tư duy một cách sâu sắc, đến tận nguồn cơn và
chạm tới bản chất, người ấy phải cứng cáp thân thể. Tư duy mà
thiếu cơ bắp sẽ yếu ớt và mờ nhạt, lẻo khoẻo như bọn Pháp vậy. Đứa
bé cầu nguyện cho tổ quốc, chàng trai trẻ mơ màng, nhưng người
đàn ông thì phải phấn đấu và chịu đựng. Ông cúi xuống và giữ tư
thế đó một lát trước khi nhịp nhàng xắn ống quần lên. Ở đây nữa !
Ông lấy nắm đấm gõ vào bắp chân. Tinh khôi và mạnh mẽ. Rắn nhờ
tập vòng quay, mạnh bởi đu xà, ai muốn thì cứ sờ vào. Ông đứng
thẳng dậy và ngó chăm chú vào phòng trước khi hét lên như sấm:
Nước Đức hãy mạnh mẽ như cẳng chân này !

Eugen cố ngó nghiêng xung quanh. Nhiều khán giả mồm há

hốc, lắm kẻ lệ tuôn đầm đìa, một người nhắm mắt run rẩy, trong khi
chàng trai bên cạnh cắn ngón tay xúc động. Eugen hấp háy mắt.
Không khí trở nên ngột ngạt, và qua ánh đuốc lung linh anh thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.