ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 132

Quan Tiberius au Bellona, Thống Lĩnh Hạm Đội Sáu của Hiệp Hội, và có
lẽ là người duy nhất trên Sao Hỏa sánh được với Đại Thống Đốc Augustus
về quyền lực. Có vẻ như các gia tộc này căm ghét nhau. Dường như bọn họ
có thói quen tệ hại là giết nhau. Quả là những con rắn hổ lục nhỏ.

Tôi đã nghĩ hẳn mình sẽ phát hoảng trước những con người này. Tôi đã

nghĩ bọn chúng chắc phải là những vị thần trẻ tuổi. Nhưng ngoại trừ
Cassius và Antonia, nhiều người khác chẳng tạo cho tôi chút ấn tượng nào.
Chỉ có bảy mươi người trong phòng kiểm tra của tôi. Một số trông giống
Cassius. Nhưng không phải tất cả đều đẹp. Không phải tất cả đều cao và
đường bệ. Và rất ít người trong số bọn họ gây được ấn tượng với tôi trên tư
cách đàn ông và phụ nữ. Bất chấp toàn bộ vẻ bề ngoài, bọn họ là những đứa
trẻ với cảm nhận phóng đại thái quá về giá trị của bản thân; bọn họ không
hề biết đến gian khổ. Những đứa trẻ con. Phần lớn là Phàm Phu và Đồng
Thau.

Tiếp theo, họ kiểm tra cơ thể tôi. Tôi trần truồng ngồi xuống một cái ghế

khí trong căn phòng trắng toát, trong khi các nhân viên kiểm tra Đồng của
Ủy Ban Kiểm Tra Chất Lượng quan sát tôi qua Máy Quay Nano. “Hy vọng
là các ông có góc nhìn tốt,” tôi nói.

Một công nhân Nâu bước vào và gắn một cái kẹp lên mũi tôi. Đôi mắt

anh ta vô hồn. Không có chút tranh đấu nào ở người này, không có sự coi
thường dành cho tôi. Nước da anh ta tái mét, cử chỉ của anh ta lóng ngóng,
vụng về.

Tôi được yêu cầu nín thở lâu đến chừng nào phổi còn chịu được. Mười

phút. Sau đó, người Nâu kia gỡ kẹp ra và rời đi. Tiếp theo, tôi phải hít vào
một lần rồi thở ra. Tôi làm theo và nhận ra đột nhiên không còn ôxy trong
phòng nữa. Khi tôi bắt đầu đổ nghiêng trên ghế, ôxy trở lại. Họ làm đông
căn phòng và đo xem cần mất bao lâu để tôi run rẩy không kiểm soát được.
Sau đó, họ gia nhiệt căn phòng để xem khi nào tim tôi bắt đầu đập khó
khăn. Họ tăng cường trọng lực trong phòng cho tới khi tim tôi không thể
bơm đủ máu và ôxy lên não. Sau đó, họ quan sát xem tôi có thể chịu đựng
rung chấn nhiều đến mức nào cho tới khi nôn ọe. Tôi đã quen với việc ngồi
trên một máy khoan cao chín mươi mét, thế nên họ đành bỏ cuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.