ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 288

cao một phần tư dặm trên bầu trời xuống đập vào áo giáp của tôi. Rượu
vang nhỏ giọt xuống như những giọt máu.

“Tao đoán là chúng ta phải cho họ thấy một màn trình diễn,” Pax oang

oang nói.

Pax và tôi cùng cười hết cỡ. Việc tất cả họ cùng tới chứng kiến về mặt

nào đó là một lời tán thưởng. Sau đó Neptune, chiếc mũ đội đầu mang hình
đinh ba không ngớt lắc lư trong khi bà ta thưởng thức một quả trứng cút,
lớn tiếng gọi chúng tôi bắt đầu, và cây rìu của Pax vung lên lướt về phía đôi
chân tôi như một cây chổi xấu xa. Tôi biết anh ta muốn tôi nhảy lên, vì anh
ta sắp sửa xông tới cùng cây khiên của mình để đập tôi từ trên không như
đập ruồi. Vậy là tôi lùi lại, sau đó lao vút về phía trước trong khi cánh tay
anh ta hoàn tất cú chém. Anh ta cũng di chuyển theo, nhưng hướng lên trên
nhằm chờ sẵn, thế nên tôi lao vụt qua ngay bên cánh tay phải của anh ta và
dùng hết sức đâm cây kích gây choáng vào nách anh ta. Cây kích gãy làm
đôi. Song anh ta không ngã xuống bất chấp dòng điện chạy qua người.
Thay vì thế, anh ta nện tôi một cú tay trái mạnh tới mức tôi bay ra khỏi
vòng và đáp xuống bùn. Vỡ răng hàm. Miệng đầy bùn và máu. Bóng một
cây roi nhoáng lên. Tôi đã kịp nhào người lăn tròn.

Tôi chống Lưỡi Hái xuống đất, loạng choạng đứng dậy. Bùn phủ kín

người tôi. Tôi liếc nhìn về phía tường thành. Các chiến binh của họ dồn cả
lên mặt thành - không thể không theo dõi cuộc chiến giữa các đấu thủ. Đạt
được mục đích rồi. Tôi cần phát tín hiệu. Các cổng đều đang mở phòng
trường hợp họ phải cử tiếp viện. Kỵ sĩ gần nhất của chúng tôi ở cách sáu
trăm mét, quá xa. Tôi đã lên kế hoạch cho việc đó. Thế nhưng tôi vẫn
không phát tín hiệu. Hôm nay tôi muốn có chiến thắng của chính mình, dù
đó là một chiến thắng ích kỷ. Đội quân của tôi phải biết vì sao tôi chỉ huy.

Tôi quay trở lại vòng đấu. Tôi chẳng có gì khôn ngoan để nói. Anh ta

mạnh hơn. Tôi nhanh hơn. Đó là tất cả những gì chúng tôi đã học được về
nhau. Cuộc đấu này không giống như của Cassius. Không có chiêu thức
đẹp đẽ nào. Chỉ có sự tàn khốc. Anh ta nện tôi cật lực bằng cây khiên của
mình. Tôi áp sát để anh ta không thể vung cây rìu lên. Chiếc khiên hủy hoại
dần vai tôi. Mỗi nhát đánh làm cả người tôi đau đớn tột độ. Anh ta lại vung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.