ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 314

cợt tôi. Chúng cười nhạo tôi. Tôi căm ghét Antonia. Tôi căm ghét Fitchner.
Tôi căm ghét Titus. Căm ghét. Căm ghét. Tôi nóng rực, điên cuồng, mồ hôi
vã như tắm. Tôi căm ghét Chó Rừng. Các Giám Thị. Tôi căm ghét. Căm
ghét bản thân vì tất cả những gì tôi đã làm. Tất cả những gì tôi đã làm. Để
làm gì chứ? Để thắng một trò chơi. Thắng một trò chơi cho một người
không bao giờ biết về bất cứ điều gì tôi làm. Eo đã chết. Sẽ chẳng có
chuyện em quay lại để chứng kiến tất cả những gì tôi đã làm vì em.

Đã chết.
Rồi tôi bừng tỉnh. Cơn đau ở đó, trong bụng tôi. Nó đâm xuyên qua tôi.

Nhưng tôi không còn vã mồ hôi nữa. Cơn sốt đã lui, những đường vằn đỏ
giận dữ của vết nhiễm trùng đã mờ đi. Tôi đang ở trong một miệng hang.
Có một đống lửa nhỏ và một cô gái đang ngủ chỉ cách tôi vài bước. Người
cô đắp kín lông thú. Cô gái hít thở nhẹ nhàng thứ không khí đầy khói. Mái
tóc cô rối bù, màu Hoàng Kim. Cô gái không phải Eo. Mà là Ngựa Hoang.

Tôi âm thầm khóc. Tôi muốn Eo. Tại sao tôi không thể có em? Tại sao

tôi không thể đưa em trở lại cuộc sống? Tôi muốn Eo. Tôi không muốn cô
gái đang ở bên mình. Cảm xúc này còn đau đớn hơn cả vết thương. Tôi sẽ
không bao giờ sửa lại được những gì đã xảy ra với Eo. Tôi thậm chí không
thể chỉ huy đội quân của mình. Tôi không thể chiến thắng. Tôi không thể
đánh bại Cassius, chưa nói gì tới Chó Rừng. Tôi từng là Chim Lặn cừ nhất;
ở đây tôi chẳng là gì cả. Thế giới quá rộng lớn, và lạnh lẽo. Tôi quá bé nhỏ.
Thế giới đã lãng quên Eo. Nó đã lãng quên sự hy sinh của em. Chẳng còn
gì nữa.

Tôi lại ngủ thiếp đi.
Khi tôi tỉnh lại, Ngựa Hoang đang ngồi bên đống lửa. Cô biết tôi đã tỉnh

nhưng cứ để tôi giả bộ còn ngủ. Tôi nằm đó, mắt nhắm lại, lắng nghe cô
khe khẽ ngân nga. Đó là một bài hát tôi biết. Bài hát tôi nghe thấy trong
những giấc mơ. Tiếng vọng từ cái chết của người tôi yêu. Bài hát từng được
người mà người ta gọi là Persephone hát. Giờ đây được một Hoàng Kim
ngân nga, một tiếng vọng từ giấc mơ của Eo.

Tôi khóc ròng. Nếu từng có lúc nào đó tôi cảm thấy có Chúa, thì chính là

lúc này đây, trong khi tôi lắng nghe những âm thanh sầu muộn. Vợ tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.