ĐỎ TRỖI DẬY - Trang 315

chết, nhưng có một thứ thuộc về em vẫn còn ở lại.

Tôi nói với Ngựa Hoang vào sáng hôm sau.
“Cô đã nghe bài hát đó ở đâu vậy?” tôi hỏi cô trong khi vẫn không ngồi

dậy.

“Từ MHN,” cô gái nói, mặt đỏ bừng. “Một cô bé đã hát nó. Bài hát thật

êm đềm.”

“Nó thật buồn.”
“Phần lớn mọi thứ đều thế.”
Đã bốn tuần trôi qua, Ngựa Hoang kể cho tôi hay. Cassius đã trở thành

Thủ Lĩnh. Mùa đông đã tới. Nhà Ceres không còn bị vây hãm. Các chiến
binh Nhà Jupiter thỉnh thoảng tiến vào khu rừng. Có những âm thanh của
giao tranh giữa hai thế lực mạnh phía Bắc, Nhà Jupiter và Nhà Mars.
Jupiter ở phía Tây, Mars ở phía Đông. Kể từ khi dòng sông đóng băng, họ
đã có thể băng qua nó và tấn công lẫn nhau. Những con chim ó của chúng
tôi đã vươn ra khỏi những cái khe ẩn náu mùa đông của chúng. Những con
sói đói tru lên ban đêm. Quạ bay tới từng đàn từ phía Nam. Song Ngựa
Hoang thực sự biết rất ít, và tôi trở nên mất bình tĩnh với cô.

“Giữ cho cậu còn thở là một chuyện ít nhiều làm người ta sao nhãng

những thứ khác,” cô nhắc nhở tôi. Gia huy của cô nằm dưới một tấm chăn
gần chân tôi. Cô là thành viên cuối cùng của Nhà Minerva. Dẫu vậy vẫn tự
do. Và cô đã không biến tôi thành nô lệ.

“Đám nô lệ đều ngu ngốc,” cô gái nói. “Và cậu vốn đã là một gã đầu đất

rồi. Tại sao lại làm cậu trở thành ngu ngốc nữa?”

Nhiều ngày nữa trôi qua tôi mới đi lại được. Tôi tự hỏi những con Robot

Cấp Cứu nhanh nhảu nọ đang ở đâu lúc này. Chăm sóc cho kẻ nào đó được
các Giám Thị ưa thích, hẳn rồi. Tôi đã giành được danh hiệu Thủ Lĩnh, và
bọn họ không bao giờ trao nó cho tôi. Giờ tôi hiểu vì sao Chó Rừng sẽ
thắng. Người ta đang loại bỏ các đối thủ cạnh tranh của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.