CHƯƠNG I
THÚ QUÊ
O rus quando ego te adspiciam!
VIRGILE [216]
— Chắc hẳn ông đến đây để chờ chuyến xe trạm đi Paris? Ông chủ quán
trọ nơi anh dừng chân để ăn bữa sáng hỏi anh.
— Chuyến hôm nay hay chuyến ngày mai cũng không sao, Julien nói.
Đương lúc anh làm ra mặt thờ ơ thì xe trạm tới. Còn hai chỗ trống.