ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 557

Mathilde đã quyết định bà mẹ đi xem rạp Hài kịch, mặc cho sự kém thể
thống của hàng biệt phòng mà một bà khách xu phụ của gia đình đã nhanh
nhảu cung hiến cho họ [458] . Cô muốn xem Julien có đi xem tối hôm đó
với bà thống chế hay không.

CHƯƠNG XXXI

LÀM CHO NÀNG SỢ

Vậy đó là cái phép màu đẹp đẽ của nền văn minh của các ông! Các ông
biến tình yêu thành một việc thường.

BARNAVE

Julien chạy sang biệt phòng của bà de La Mole. Trước hết mắt anh gặp đôi
mắt đẫm lệ của Mathilde; nàng khóc chẳng giữ gìn tí nào, ở đó chỉ toàn
những nhân vật hạ thuộc, bà bạn cho mượn biệt phòng và những người đàn
ông quen thuộc của bà ta. Mathilde để tay lên bàn tay Julien; nàng như
không còn biết e sợ gì mẹ nữa. Hầu như bị nghẹn ngào vì nước mắt, nàng
chỉ nói với anh có mỗi câu này: Những bảo chứng!

Miễn là ta chớ có nói gì với nàng, Julien tự nhủ, chính anh cũng rất xúc
động, và cố lấy tay che mắt, lấy cớ là vì chùm đèn treo làm chói mắt hàng
biệt phòng thứ ba. Nếu ta nói, nàng không thể nào còn ngờ vực sự xúc động
quá chừng của ta nữa, âm thanh tiếng nói của ta sẽ làm cho ta bị lộ chân
tình, còn có thể hỏng cả mọi việc.

Những cuộc đấu tranh của anh còn nhọc nhằn hơn buổi sáng vì tâm hồn
anh đã có thì giờ để bị xúc động, Anh sợ thấy Mathilde lên mặt lên mày.
Say sưa tình yêu và khoái lạc, anh vận dụng hết sức bình sinh để không nói
chuyện với nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.