ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 576

con người ở cấp bậc ông. Bây giờ ông phải trả giá đắt những mơ tưởng mê
ly mà ông tự cho phép từ mười năm nay về tương lai của đứa con gái yêu
quý kia.

Có ai ngờ? Ông nghĩ bụng. Một đứa con gái tính khí cao ngạo đến thế, tài
trí lỗi lạc đến thế, kiêu hãnh còn hơn cả ta về dòng dõi của nó, mà tất cả
những vương tôn công tử hiển hách nhất nước Pháp đã rắp ranh rấm hỏi từ
trước.

Khôn ngoan đến mấy cũng vứt đi. Thời đại này, rồi tất cả mọi thứ sẽ trở
thành bát nháo cả! Chúng ta đang tiến bước đến cái hỗn độn.

CHƯƠNG XXXIV

MỘT CON NGƯỜI CƠ TRÍ

Ông tỉnh trưởng, nhẩn nha trên mình ngựa, bụng bảo dạ: Rồi đây, có lẽ nào
ta lại không làm bộ trưởng, thứ trưởng, quận công? Đây này, ta sẽ đánh trận
như thế này... Bằng cách này, ta sẽ tống lao những kẻ cách tân...

LE GLOBE [465]

Không có một lý luận nào phá nổi uy lực của mười năm mơ tưởng thú vị.
Ông hầu tước cho rằng giận dữ là vô lý, nhưng ông không đành lòng tha
thứ. Giá mà cái thằng Julien kia có thể chết vì tai nạn, đôi khi ông nghĩ
bụng... Trí tưởng tượng buồn bã của ông cứ theo đuổi những ảo vọng cực
kỳ vô lý như vậy, và cũng được dịu bớt đôi phần. Những ảo vọng đó làm tê
liệt ảnh hưởng của những lý luận sáng suốt của linh mục Pirard. Một tháng
trôi qua như vậy mà cuộc thương lượng không tiến được một bước nào.

Trong cái công việc gia đình này, cũng như trong các việc chính trị, ông
hầu tước có những phát kiến sắc sảo làm cho ông hứng khởi được ba ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.