ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 574

toán những khả năng. Mathilde, rưng rưng nước mắt, cho anh biết là cô đã
trông thấy bức thư tuyệt mệnh của anh.

— Cha em có thể thay đổi ý kiến; anh hãy làm vui lòng em mà đi ngay
Villequier. Anh hãy lên ngựa lại đi, ra khỏi dinh trước khi mọi người ăn
xong.

Thấy Julien không rời bỏ vẻ mặt ngơ ngác và lạnh lùng, cô khóc một trận
dữ dội.

— Anh hãy để em thu xếp công việc của chúng ta, cô kêu lên nồng nàn và
ôm chặt lấy anh. Anh biết rõ là không phải em chủ tâm muốn xa cách anh.
Anh hãy viết cho em qua chị hầu phòng của em, địa chỉ nhờ một người
khác viết hộ, em thì em sẽ viết cho anh hàng cuốn sách. Vĩnh biệt! Chạy
mau đi.

Câu cuối cùng xúc phạm Julien, nhưng anh cũng tuân lời. Thật là số trời đã
định, anh nghĩ thầm, rằng ngay trong những lúc tử tế nhất của họ, những
hạng người gần đó vẫn tìm được cách làm cho ta bị phật ý.

Mathilde cương quyết cưỡng lại tất cả những dự định cẩn trọng của cha cô.
Cô nhất quyết không chịu thương thuyết trên những cơ sở nào khác hơn là:
Cô sẽ là bà Sorel, và sẽ sống nghèo nàn với chồng ở Thụy Sĩ, hoặc ở nhà
cha cô ở Paris. Cô gạt phăng lời đề nghị đi đẻ giấu giếm. - Nếu vậy thì đối
với con sẽ bắt đầu cái khả năng bị vu khống và bị ô danh. Hai tháng sau khi
cưới, con sẽ đi du lịch với chồng con, và chúng con sẽ dễ dàng giả thiết
rằng đứa con của con đẻ vào một thời kỳ thích đáng.

Lúc đầu bị đón tiếp bằng những cơn thịnh nộ, thái độ cương quyết đó cuối
cùng làm cho ông hầu tước có những mối hồ nghi do dự.

Trong một giây phút xiêu lòng: Thôi này! Ông nói với con gái, đây là một
phiếu đăng ký cho một vạn livre lợi tức hàng năm, mày gửi cho thằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.