ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 590

CHƯƠNG XXXVI

NHỮNG CHI TIẾT ĐÁNG BUỒN

Đừng nên chờ đợi ở tôi sự mềm yếu. Tôi đã báo thù cho tôi rồi. Tôi đã đáng
tội chết, và tôi đây. Hãy cầu nguyện cho linh hồn tôi.

SCHILLER

Julien đứng yên lặng, anh không trông thấy gì nữa. Khi anh hơi định thần
lại, anh thấy tất cả các tín đồ chạy trốn ra khỏi nhà thờ, thầy giảng đã rời
khỏi lễ đàn. Julien bèn lững thững đi theo vài người đàn bà vừa chạy đi vừa
kêu gào. Một người đàn bà muốn chạy mau hơn những người khác, xô phải
anh rất mạnh, anh ngã. Hai chân anh vướng vào một chiếc ghế dựa bị đám
đông xô đổ lăn kềnh; khi nhổm dậy, anh thấy cổ anh bị bóp chặt, đó là một
viên tuần cảnh mặc đại lễ phục đến bắt anh. Theo phản xạ, Julien định sử
dụng những khẩu súng nhỏ của anh, nhưng một viên tuần cảnh thứ hai nắm
lấy hai cánh tay anh.

Anh bị đưa vào đề lao. Người ta vào một gian buồng, người ta cùm hai tay
anh lại, người ta để anh ở đó một mình; cánh cửa đóng lại, khóa hai vòng;
tất cả những cái đó được làm rất nhanh và anh không cảm biết gì hết.

— Thôi, thế là hết; anh nói to khi hồi tỉnh lại... Phải rồi, mười lăm ngày
nữa, là máy chém... hoặc tự sát trong khoảng thời gian đó.

Cuộc lý luận của anh không đi xa hơn nữa; anh cảm thấy đầu óc như bị bóp
chặp một cách dữ dội. Anh nhìn xem có ai nắm lấy anh không. Sau vài giây
lát, anh ngủ thiếp đi.

Bà de Rênal không bị tử thương. Viên đạn thứ nhất đã xuyên thủng chiếc
mũ của bà, khi bà quay đầu lại, thì phát súng thứ hai vừa nổ. Viên đạn này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.