ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 118

But passion mosi disembles, yet betrays,

Even by its darkness, as the blackest sky

Foretells the heaviest tempest.

DON JUAN C. I. st 7378.

Ông de Rênal, đang theo dõi tất cả các buồng của lâu dài, trở về buồng trẻ
cùng với bọn gia nhân họ khiêng trả lại các đệm rơm. Sự đột nhập của con
người đó, đối với Julien là giọt nước làm tràn bình nước.

Mặt tái hơn, lầm lầm hơn lúc thường, anh xông lại ông ta. Ông de Rênal
đứng dừng lại và đưa mắt nhìn bọn người nhà của ông.

— Thưa ông, Julien nói với ông ta, ông có cho rằng với bất cứ một gia sư
nào khác, các con ông cũng đã tiến bộ bằng học với tôi hay không? Nếu
ông trả lời không, Julien nói tiếp luôn không để ông de Rênal kịp mở
miệng, thì sao ông lại dám quở trách tôi là sao lãng chúng?

Ông de Rênal, vừa mới kịp hoàn hồn, nghĩ bụng rằng thằng nhà quê nhãi
ranh này mà giở cái giọng lạ lùng như thế, là hắn đã chắc lưng có một đám
nào mời mọc hời hơn và hắn sắp bỏ ông đây, Julien càng nói càng tức giận
tăng lên.

— Không có ông, tôi cũng có thể sống được, thưa ông, anh nói thêm.

— Tôi thật lấy làm phiền lòng thấy ông bị khích động đến thế, ông de
Rênal dấp dính trả lời. Bọn người nhà ở cách đó mươi bước, đang bận sửa
sang giường đệm.

— Ông đừng tưởng nói thế là xong với tôi đâu, thưa ông. Julien nổi xung
đáp, ông hãy nghĩ đến những lời nhơ nhuốc ông đã nói với tôi; mà lại trước
mặt đàn bà nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.