MỘT BUỔI TỐI
Yet Julia’s very coldness still was kind,
And tremulously gentle her small hand
Withdrew itself from his, but left behind,
A little pressure, thrilling, and so bland
And slight, so very slight that to be mind,
Twas but a doubt.
DON JUAN C. I. st 716
Dẫu sao cũng phải ra mặt ở Verrières. Ở nhà xứ ra, một sự tình cờ may mắn
khiến cho Julien gặp ông Valenod, anh vội kể cho ông ta nghe chuyện anh
được tăng lương.
Khi trở về Vergy, Julien mãi đến lúc tối mịt mới xuống vườn. Tâm hồn anh
còn mệt mỏi vì biết bao cảm xúc mãnh liệt đã kích động anh trong ngày
hôm đó. Ta sẽ nói gì với họ đây? Anh băn khoăn tự hỏi, khi nghĩ đến các
bà. Anh không hề thấy rằng tâm hồn anh vừa đúng là ở ngang tầm những
sự kiện nhỏ nhặt thường là mối lưu tâm duy nhất của phụ nữ. Nhiều khi
Julien thật là khó hiểu đối với bà Derville, và cả đối với bà bạn của bà ta
nữa, còn anh thì cũng chỉ hiểu có nửa phần tất cả những điều họ nói với
anh. Đó là hiệu quả của sức mạnh và, nếu tôi có thể nói được như thế này,
của sự lớn lao của những ngọn trào lòng nhiệt liệt làm xao xuyến tâm hồn
anh chàng trẻ tuổi đầy tham vọng kia. Ở con người lạ lùng đó, hầu như
ngày nào cũng là giông tố.
Khi bước ra vườn, tối hôm đó, Julien sẵn sàng tâm trí để lưu tâm đến những
ý nghĩ của hai bà chị em họ xinh đẹp kia. Các bà đương nóng ruột chờ anh.