ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 190

đứng làm tài phán cho số phận của chúng mình đấy. Đừng một giây phút
nào ngờ vực điều này, là chồng tôi sẽ đối xử với mình đúng theo chỉ thị của
dư luận công chúng.

Chính mình sẽ cung cấp cho tôi bức thư nặc danh đó; mình hãy sử dụng
tính kiên nhẫn và một cái kéo. Mình cắt ở trong một quyển sách in những
chữ mà mình sẽ đọc dưới đây; rồi đem dán những chữ đó bằng cồn dán, lên
một tờ giấy xanh nhạt mà tôi gửi cho mình đây; đó là giấy của ông Valenod
gửi cho tôi đấy. Hãy đề phòng một cuộc khám xét ở buồng mình; đốt hết
những trang còn lại của quyển sách mà mình đã cắt xén. Nếu mình không
tìm được những tiếng có sẵn, thì chịu khó chắp từng chữ cái một cho thành
những tiếng đó. Để cho mình đỡ vất vả, tôi đã viết bức thư nặc danh quá
ngắn. Than ôi! nếu mình không yêu tôi nữa, lòng tôi lo sợ như vậy, thì
mình sẽ thấy bức thư này của tôi quá dài!”

Thư Nặc Danh

“Thưa bà!

Tất cả những mưu mô vặt của bà, không ai còn lạ gì; mà những người có
lợi ích phải đập tan những mưu mô đó, thì họ đã được biết để đề phòng rồi.
Do một chút tình bạn còn lại đối với bà, tôi khuyên bà nên cắt đứt hoàn
toàn với cậu bé nhà quê đó đi. Nếu bà đủ khôn ngoan sáng suốt để làm việc
đó, thì chồng bà sẽ tin rằng lời mách bảo mà ông đã nhận được kia, là đánh
lừa ông, và người ta sẽ cứ để yên cho ông bị lầm. Bà nên nghĩ rằng tôi nắm
được chuyện kín của bà; hãy run sợ đi, con người khốn khổ; lúc này bà
phải đi thẳng đường trước mặt tôi [119] .”

“Khi nào mình đã dán xong những tiếng chắp lại với nhau thành bức thư
kia (mình có nhận thấy trong đó cách nói năng của ông giám đốc không? ),
thì mình đi ra ngoài nhà, tôi sẽ gặp mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.