ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 269

CHƯƠNG XXVII

KINH NGHIỆM ĐẦU TIÊN VỀ CUỘC ĐỜI

Thời gian hiện tại. Trời đất ơi! Đó là hòm pháp điển của Chúa[181] . Vô
phúc cho ai đụng đến.

DIDEROT [182]

Bạn đọc vui lòng cho phép tôi được đưa ra rất ít những sự việc rõ ràng và
rành mạch về quãng đời này của Julien. Không phải là chúng tôi thiếu sự
việc, rất trái lại, nhưng có lẽ những điều anh ta trông thấy ở Chủng viện đen
tối quá, không hợp với màu sắc ôn hòa mà chúng tôi đã cố duy trì trong
những trang giấy này. Những người đương thời bị đau khổ vì một số
chuyện, hễ cứ nhớ đến là họ cảm thấy một nỗi rùng rợn nó làm tê liệt hết
mọi thích thú cả đến thích thú đọc một câu truyện kể.

Julien ít thành công trong những cố gắng giảo quyệt của anh về cử chỉ, anh
có những lúc chán ngấy và cả chán nản hoàn toàn nữa. Anh không thành
công, mà lại là trong một con đường nghề nghiệp bỉ ổi nữa chứ. Giá thử từ
bên ngoài có được một sự giúp đỡ nào dù là rất nhỏ bé, thì anh cũng có thể
lấy lại được tinh thần, nỗi khó khăn phải khắc phục cũng không lấy gì làm
lớn lắm, nhưng anh chỉ có một mình như một chiếc thuyền chơ vơ trên mặt
đại dương. Cho dù ta có thành công đi nữa, anh nghĩ bụng, nhưng cả cuộc
đời phải sống với những kẻ đồng bạn xấu đến thế kia! Những kẻ háu ăn chỉ
nghĩ đến món trứng tráng với mỡ lợn mà họ ngốn ngấu nghiến trong bữa ăn
chiều, hoặc những hạng tu sĩ như Castanède không coi tội ác nào là đen tối
quá! Họ sẽ đạt tới quyền thế, nhưng với giá nào, Trời đất ơi!

Ý chí con người rất mãnh liệt, đâu đâu ta cũng đọc thấy điều đó, nhưng có
đủ để vượt qua được một sự chán ngấy đến thế kia không? Công việc của
những bậc vĩ nhân thật là dễ dàng, dù nỗi gian nguy có dữ dội đến đâu, họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.