ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 420

Có anh nào trong bọn họ có ý kiến làm một sự gì phi thường? Họ cố hỏi lấy
tôi cho được, công việc mới to tát làm sao! Tôi có của, và cha tôi sẽ giúp
chàng rể tiến thân. Chà! Tôi đố ông cụ tìm được trong bọn họ một anh
chàng nào thú vị một tí!

Cái cách nhìn sôi nổi, sắc sảo, kỳ thú của Mathilde làm hỏng cả ngôn ngữ
của cô như ta thấy. Nhiều khi một câu nói của cô làm thành một vết tì ố đối
với mắt các anh bạn rất lễ độ của cô. Ví thử cô không được thị hiếu đương
thời ưa chuộng đến thế, thì bọn họ có lẽ gần như sẽ tự thú nhận rằng ngôn
ngữ của cô có một cái gì hơi mặn mà quá đối với sự thanh nhã của phụ nữ.

Về phần cô, thật quả là cô bất công với những chàng kỵ sĩ [350] xinh trai
tấp nập ở rừng Boulogne. Cô nhìn tương lai không phải là với lòng khủng
khiếp, nếu thế thì lại là một cảm nghĩ sôi nổi, nhưng với một nỗi chán
chường rất hiếm thấy ở cái tuổi của cô.

Cô còn ao ước gì nữa? Tiền của, dòng dõi cao sang, tài trí, nhan sắc theo lời
người ta truyền tụng, và theo như cô tưởng, tất cả đã được chồng chất lên
cô bởi bàn tay của số phận.

Đó là những ý nghĩ của người con gái thừa kế được người ta ghen nhất
vùng ngoại ô Saint-Germain, khi cô bắt đầu thấy vui thích đi dạo chơi với
Julien. Cô lấy làm ngạc nhiên thấy anh kiêu ngạo; cô thán phục sự khôn
ngoan của anh chàng tiểu thứ dân đó. Rồi anh ta sẽ làm được đến giám mục
như tu sĩ Maury [351] cho mà xem, cô nghĩ bụng.

Chả mấy chốc, thái độ thành thực chứ không phải là giả vờ của anh chàng
cương lại nhiều ý kiến của cô, làm cho cô bận tâm; cô nghĩ ngợi về cái đó;
cô kể với cô bạn từng chi tiết nhỏ của những cuộc chuyện trò, và thấy rằng
không bao giờ cô có thể diễn tả được cho đúng tất cả bộ mặt của những
cuộc nói chuyện ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.