ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 490

Có lẽ nào nhỉ, trước đây nàng chả là cái gì! Chả là cái gì đối với lòng ta, chỉ
mới cách đây ít bữa!

Những khoái cảm kiêu ngạo tràn ngập lòng Mathilde, vậy ra cô đã dứt tình
được vĩnh viễn! Chiến thắng triệt để đến thế một mối tình thiên ái mãnh liệt
đến thế, làm cho nàng hoàn toàn sung sướng. Như vậy, là anh chàng sẽ
hiểu, và một lần cho dứt khoát, rằng anh không có và sẽ không bao giờ có
một tí uy lực nào đối với ta. Cô sung sướng đến nỗi thật sự lúc đó cô không
còn tình yêu nữa.

Sau một cảnh đau đớn như thế, nhục nhã như thế, ví thử ở một người ít
cuồng nhiệt hơn Julien, thì tình yêu sẽ trở thành không thể nào có được
nữa. Không một phút nào đi trệch bổn phận đối với bản thân, cô de La
Mole đã nói với anh những điều khó chịu, được tính toán kỹ đến nỗi có thể
người ta cho đó là một sự thật, ngay cả khi người ta bình tâm nhớ lại.

Cái kết luận mà trong giây phút đầu tiên Julien rút ra từ cái tình cảnh lạ
lùng đó, là Mathilde có một lòng kiêu ngạo vô biên. Anh tin chắc rằng giữa
hai người thế là tuyệt tình vĩnh viễn, vậy mà hôm sau, trong bữa cơm sáng,
anh lại ngượng nghịu và rụt rè trước mặt cô. Đó là một khuyết điểm mà từ
trước đến nay không ai có thể trách anh được. Xưa nay, trong những
chuyện nhỏ cũng như những chuyện lớn, anh vẫn biết rõ ràng anh phải làm
gì và muốn làm gì, và anh thực hiện.

Hôm đó, sau bữa sáng, bà de La Mole nhờ anh lấy cho bà một quyển sách
phiến loạn và tuy vậy rất hiếm, mà hồi sáng ông linh mục của bà đã bí mật
đem đến cho bà; khi lấy quyển đó ở trên một cái bàn chân quý, Julien đánh
rơi một cái lọ cổ bằng sứ men xanh lam, xấu hết sức.

Bà de La Mole vừa đứng dậy vừa kêu thét lên một tiếng khổ sở và đến nhìn
tận nơi những mảnh tan tành của cái lọ yêu quý của bà. Đây là đồ cổ Nhật
Bản, bà nói, của bà trẻ tôi là tu viện trưởng tu viện Chelles cho tôi ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.