ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 567

— Có thực, cô nói với anh, sáu tháng sống xa em sẽ là một nỗi đau khổ đối
với anh không?

— Đau khổ vô hạn, nỗi đau khổ duy nhất ở đời mà anh lấy làm khủng
khiếp.

Mathilde vô cùng sung sướng. Julien đã làm theo đúng vai trò của anh một
cách cần cù đến nỗi anh đã làm được cho cô có ý nghĩ rằng, trong hai
người, cô là người có nhiều tình cảm hơn cả.

Ngày thứ ba oan nghiệt đã đến. Lúc nửa đêm, khi trở về nhà, ông hầu tước
thấy một bức thư có đề địa chỉ một cách để chính tay ông bóc thư, và chỉ
khi nào không có mặt người khác.

“Thưa Cha,

Tất cả mọi quan hệ xã hội đã bị dứt bỏ giữa cha với con, chỉ còn những
quan hệ thiên nhiên. Sau người chồng của con thì cha là và sẽ mãi mãi là
người yêu quý nhất của con. Mắt con đầy lệ, con nghĩ đến nỗi khổ lòng mà
con gây cho cha, nhưng để cho sự hổ thẹn của con không đến nỗi vỡ lở, để
cha có thì giờ suy tính và hành động, con không dám trì hoãn lâu hơn nữa
lời thú thật mà con có bổn phận phải nói với cha. Nếu tình yêu thương của
cha, mà con biết là cực độ đối với con, sẵn lòng ban cho con một món tiền
tuất dưỡng nhỏ, thì con sẽ thiên cư đi bất cứ nơi nào mà cha muốn, sang
Thụy Sĩ chẳng hạn, với chồng con. Tên tuổi của anh rất lu mờ, nên sẽ
không ai nhận ra bà Sorel con dâu một bác thợ mộc ở Verrières, lại là con
gái của cha.

Đó là cái tên mà con đã rất nhọc lòng phải viết ra. Con sợ cho Julien nỗi
giận dữ của cha, xét bề ngoài thì rất đúng lẽ. Con sẽ không được là bà công
tước, thưa cha; con vẫn biết thế khi yêu anh, ơn nhờ cha, con có một tâm
hồn khá cao thượng để không thèm lưu ý đến những cái tầm thường hay
con cho là tầm thường. Chủ ý là để làm vui lòng cha, con đã nghĩ đến ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.