ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 605

phòng của em, cũng cẩn trọng gần bằng anh, đã lấy một giấy thông hành
cho chị ta, và em đã đi xe trạm, đội tên là bà Michelet.

— Và bà Michelet đã đến được tận nơi anh, cũng dễ dàng như thế chứ?

— Ôi chao! Anh vẫn là con người ưu việt, con người mà em đã phân biệt!
Lúc đầu, em đã biếu một trăm quan cho một viên thừa phái, hắn cứ kêu
rằng em không thể nào vào được cái chòi vọng lâu này. Nhưng tiền nhận
rồi, con người chính trực đó bắt em chờ đợi, nêu lên những khó khăn, em
đã nghĩ là hắn định bụng ăn không món tiền của em... Cô dừng lời.

— Thế rồi sao? Julien hỏi.

— Anh đừng giận nhé, anh Julien bé bỏng của em, cô vừa nói vừa ôm hôn
anh, em đã buộc lòng phải nói tên thực của em với tên thừa phái. Hắn cứ
tưởng em là một nữ công nhân trẻ tuổi ở Paris, phải lòng chàng Julien đẹp
trai. Quả thật, đó là những lời lẽ của hắn. Em thề với hắn rằng em là vợ
anh, thế là em sẽ được giấy phép để vào thăm anh hàng ngày.

Thật là điên rồ hết nước, Julien nghĩ bụng, ta đã không ngăn chặn được.
Dẫu sao, ông de La Mole là một vị lãnh chúa rất lớn, nên dư luận sẽ tìm ra
được một lý lẽ để lượng tình cho chàng thanh niên đại tá kết hôn với nàng
quả phụ dễ thương này. Cái chết sắp tới của ta sẽ che đậy cho tất cả; và anh
khoái trá nghĩ đến tình yêu của Mathilde; đó là sự điên cuồng, là sự cao cả
của tâm hồn, là tất cả cái gì dị thường nhất. Cô đề nghị với anh một cách
trang nghiêm là sẽ tự tử cùng anh.

Sau những cơn nồng nàn đầu tiên đó, và khi cô đã no nê cái hạnh phúc gặp
mặt Julien rồi, một sự hiếu kỳ mãnh liệt bỗng xâm chiếm tâm hồn cô. Cô
ngắm nghía người yêu, mà cô thấy là cao hơn rất nhiều so với điều cô vẫn
tưởng tượng. Cô thấy hình như là Boniface de La Mole sống lại, nhưng có
hào khí hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.