ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 607

Viên giám binh sẽ khoanh tay bất động. Ta thật là thân cô thế cô trong
thành phố lạ này!

Thoạt nhìn vào tư thất, cô de La Mole đã thấy vững tâm. Trước hết là một
tên lính hầu mặc chế phục rất lịch sự đã ra mở cửa cho cô. Gian phòng
khách người ta bảo cô chờ ở đó, phô bày một cảnh xa hoa thanh nhã và tế
nhị, khác xa với cái vẻ huy hoàng thô kệch, mà người ta chỉ được thấy ở
Paris trong những nhà sang trọng nhất. Khi cô trông thấy ông de Frilair tiến
lại cô với một vẻ nhân từ, thì tất cả mọi ý nghĩ về tội ác kinh khủng tan biến
ngay. Trên khuôn mặt khôi ngô kia, cô không thấy cả đến dấu vết của cái
đức tính cương nghị và đôi chút man rợ, mà xã hội Paris lấy làm ác cảm.
Nụ cười nửa miệng làm tươi nét mặt của nhà tu sĩ có đủ mọi quyền lực ở
Besancon, báo hiệu con người lịch thiệp, vị giáo chủ uyên bác, nhà cai trị
khéo léo. Mathilde tưởng chừng đương ở Paris.

Chỉ cần vài giây lát, ông de Frilair đã đưa Mathilde đến chỗ thú nhận với
ông rằng cô là con gái của người đối địch có thế lực của ông, hầu tước de
La Mole.

— Quả vậy, tôi không phải là bà Michelet, cô nói và lấy lại tất cả cái vẻ cao
ngạo của mình, và lời thú tội đó không thiệt hại gì cho tối nay, vì thưa ông,
tôi đến để thỉnh giáo ông xem có thể nào giúp cho ông de La Vernaye vượt
ngục được không. Trước hết, ông chỉ mắc một tội là dại dột; người đàn bà
bị ông ấy bắn, hiện nay khỏe mạnh như thường. Thứ đến, để mua chuộc
những kẻ hạ thuộc, tôi có thể đưa ngay bây giờ năm vạn quan, và cam kết
sẽ bỏ ra gấp đôi số tiền đó. Sau cùng, lòng biết ơn của tôi và của gia đình
tôi sẽ không khước từ một điều gì đối với ai đã cứu được ông de La
Vernaye.

Ông de Frilair có vẻ ngạc nhiên về cái danh hiệu đó. Mathilde đưa ông xem
nhiều bức thư của ông bộ trưởng chiến tranh, gửi cho ông Julien Sorel de
La Vernaye.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.