ĐỎ VÀ ĐEN - Trang 652

Frilair, và mặc dầu đã không khéo chọn cha nghe tội, Julien ở trong ngục
tối vẫn được Thánh hội che chở; nếu khéo xử sự hơn, anh sẽ có thể vượt
ngục được. Nhưng không khí xấu của tối tác động, nên lý trí của anh sút
kém. Vì thế anh càng thêm sung sướng khi bà de Rênal trở lại.

— Bổn phận đầu tiên của tôi là đối với mình, bà vừa nói vừa ôm hôn anh;
tôi đã trốn ở Verrières đi... Julien đối với bà không có tự ái vặt, anh kể cho
bà nghe tất cả những sự mềm yếu của mình. Đối với anh, bà tỏ ra nhân hậu
và dễ thương.

Chiều tối, vừa ở nhà tù ra, bà cho gọi ngay đến nhà bà cô của mình gã thầy
tu bám lấy Julien như một cái mồi; vì gã chỉ muốn gây uy tín đối với các
phụ nữ trẻ tuổi thuộc xã hội thượng lưu ở Besancon, nên bà de Rênal dễ
dàng rủ gã đi đến tu viện Bray-thượng làm một chầu lễ chín ngày.

Không có một lời nào có thể diễn tả được tình yêu chan chứa và điên cuồng
của Julien.

Lấy vàng mà dẫy, lại sử dụng và lạm dụng uy tín của bà cô, người sùng tín
nổi tiếng và giàu có, bà de Rênal xin được phép vào thăm anh mỗi ngày hai
lần.

Được tin ấy, lòng ghen của Mathilde được phấn khích đến thác loạn. Ông
de Frilair đã thú thật với cô rằng tất cả uy tín của ông cũng không đi đến
chỗ bất chấp được tất cả mọi lẽ thích nghi mà cho phép cô vào thăm người
yêu mỗi ngày quá một lần. Mathilde cho theo dõi bà de Rênal để được biết
từng hành vi nhỏ của bà. Ông de Frilair thì vận dụng hết khả năng của một
trí óc hết sức khôn khéo để chứng tỏ cho cô rằng Julien không xứng đáng
với cô.

Giữa những cơn đau khổ đó, cô lại càng yêu anh hơn lên, và hầu như mỗi
ngày, cô gây chuyện với anh một lần khủng khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.