DOÑA BÁRBARA - Trang 235

thành một người phụ nữ mà một người đàn ông chín chắn lại đem lòng tin
cậy yêu mến được. Santos Luzardo cũng có những suy nghĩ: Bản chất cô ấy
giản dị như thiên nhiên, nhưng đôi lúc cũng dao động như những diễn biến
quái dị của thiên nhiên. Hình như Marisela mang trong trái tim những dấu
vết hiền hậu, vui vẻ, hồn nhiên và cởi mở. Nhưng mà, trong quan hệ với cha,
không khi nào cô biểu lộ tình cảm cha con mà thường tỏ vẻ thờ ơ trước
những nỗi đau đớn của cha, hoặc hơn thế nữa, có lúc đi qua mặt cha, cô nói
một câu đùa giỡn, giọng nũng nịu, nhưng những lời nói đó không có chút
thương xót.

“Cô bé này không có tim – Thỉnh thoảng, Santos lại nghĩ như vậy –

Tuy cô ấy chưa độc ác tàn bạo như mẹ, nhưng hung dữ nhơn nhơn như chó
con. Từ trạng thái này chuyển sang trạng thái kia, chỉ cần có những điều
kiện phù hợp mà thôi. Có lẽ là do thiếu sự giáo dục thích đáng, thiếu sự rèn
giũa tình thương, mà chỉ có phụ nữ mới giúp nổi cô ấy.”

Nhưng Santos cũng buộc lòng phải thừa nhận rằng những suy nghĩ bi

quan ấy làm cho anh rất khó chịu. Anh thấy những ý nghĩ của mình quá
nghiêm khắc tàn nhẫn với chính mình. Trái lại, khi anh tạm gạt những suy
nghĩ ấy ra một bên thì thỉnh thoảng anh thấy vui vui, tâm hồn phơi phới bay
bổng, và anh lại nghĩ đến đồng tiền vàng của anh chàng keo kiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.