DOÑA BÁRBARA - Trang 333

với một tia hy vọng lóe lên, như một người bị lạc trong hang động tối om,
chợt nhìn thấy ánh sáng cứu nguy đến gần.

Đó chính là ánh sáng mà anh đã nhen lên trong tâm hồn Marisela, cái

ánh sáng trong suốt của trực giác mà anh đã khơi gợi lên trong trí tuệ của cô.
Cái ánh sáng của lòng từ thiện soi dọi vào sự suy xét phán đoán thốt lên
thành lời, làm cho một tâm hồn đang bị giằn vặt đươc yên ổn.

Sự nghiệp thật sự của anh không phải là diệt trừ tội ác bằng máu lửa mà

là phát hiện ra ở nơi này nơi khác những mầm mống của sự tốt lành còn ẩn
náu trong con người cũng như trong mảnh đất quê hương. Sự nghiệp của
anh chưa kết thúc trong một lúc bực tức, đã trả lại cho anh sự tốt lành mà
anh đã nhận được, đã khôi phục lại trong anh sự tin cậy ở chính mình.
Không phải là vì viên đạn giết chết thằng Phù Thủy – là của Pajarote chứ
không phải của anh – đã làm thay đổi tình hình. Cũng không phải vì tâm hồn
anh đã phản ứng lại những mê muội của bạo lực, mà là vì những lời an ủi
của Marisela đã tỏ lõ lòng cô tin cậy anh. Sự tin cậy ấy cũng có phần nào
của chính anh, hay nói đúng hơn sự tin cậy của chính anh được thể hiện
trong một trái tim khác.

Anh đã lấy lại được sự yên ổn của tâm hồn, và anh đã đáp lại bằng

tiếng nói của tình yêu.

Và, đối với Marisela đêm hôm đó, ánh trăng cũng đã soi tới tận cùng

hang tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.