DOÑA BÁRBARA - Trang 83

CHƯƠNG VIII:

Dạy ngựa

Thảo nguyên rất đẹp nhưng cũng rất khủng khiếp. Trong đó chứa đựng

cả cuộc sống mãnh liệt và cái chết thảm khốc. Cái chết rình mò ở khắp mọi
nơi, nhưng chẳng có ai sợ nó cả. Thảo nguyên làm cho người ta giật mình,
nhưng không làm cho trái tim người ta nguội lạnh: nó vẫn nồng nhiệt như
luồng gió mạnh trong không gian mênh mông, đầy nắng giống như cơn sốt
trong những mùa mưa giá lạnh.

Thảo nguyên nổi cơn điên cuồng, và cơn điên cuồng của con người trên

mảnh đất rộng lớn và khoáng đạt này lại luôn luôn và bản chất thảo nguyên.
Trong cuộc chiến tranh yêu nước, cơn điên cuồng đó là cuộc tấn công ồ ạt
không gì chống nổi vào cánh đồng “i-chu”

31

bị đốt cháy ở Mucuritas, là cuộc

đột nhập anh dũng vào Queseras ở miền Medio. Trong lao động, cơn điên
cuồng đó là việc dạy thú và săn lùng dồn đuổi vây bắt bò hoang, mà thực
chất là những công việc táo bạo và nguy hiểm, khinh xuất và liều mạng.
Trong lúc nghỉ ngơi, thảo nguyên hòa vào trong sự dí dỏm của những mẩu
chuyện có tính chất giai thoại, hòa vào trong sự châm chọc trào lộng của
những câu chuyện “phiếm”, hòa vào trong nỗi buồn man mác của những câu
ca. Trong những giờ nhàn rỗi, thảo nguyên là đất đai bạt ngàn ở phía trước,
nhưng không biết đi đâu, là chân trời rộng mở, nhưng không biết tìm gì.
Trong tình bạn, thảo nguyên là sự nghi ngờ lúc ban đầu, rồi sau đó là sự
thẳng thắn tuyệt đối. Trong thù hằn, thảo nguyên là sự tấn công dữ dội.
Trong tình yêu, thảo nguyên là “con ngựa của tôi trên hết”

32

. Tất cả mọi thứ

đó đều là thảo nguyên!

Đất đai dài và rộng, rất thuận lợi cho mọi cố gắng và cho những chiến

công. Đất đai của chân trời, của hoài bão và của triển vọng, của mọi con
đường và của ý chí.

— Dậy thôi, các cậu ơi! Vừng đông đã ló, cùng với những con thỏ

ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.