ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 12

Ồ, không CHỈ pyjama. Anh có biết ngài hiệu trưởng đã cáu tiết khi

mẹ tôi nói với ông ta rằng chúng tôi sẽ không nhập học? Tôi đã bảo
bà rằng bà đang làm một việc sai trái khi bắt tôi học tập trong một
môi trường giáo dục kém cỏi như thế.

Anh nhăn mặt.

Tôi không thể tưởng tượng rằng mọi việc lại tốt đẹp.
Tôi đoán ông ta đã quen với việc uốn cong dương vật của mình để

có được thứ mình muốn. Cái đó của mẹ tôi còn ấn tượng hơn nhiều.

Một sức nặng đè lên vai anh và anh lùi lại, nhưng đó hóa ra chỉ là

Ramirez. Định nghĩa về không gian riêng tư của cô khác hoàn toàn với định
nghĩa của anh, và chắc chắn là anh hiểu không gian riêng tư nghĩa là gì.
Thay vì tranh cãi, nó chẳng mang lại điều gì tốt đẹp, anh nghiêng màn hình
để cô có thể đọc được.

“Uốn cong… Eddison!” Cô búng tai anh một cái thật mạnh đủ để làm

anh đau điếng. “Anh đã dạy con bé điều này sao?”

“Con bé gần mười bảy tuổi rồi, Ramirez. Nó hoàn toàn có khả năng tự

mình ngu ngốc.”

“Anh là một kẻ có ảnh hưởng xấu.”
“Thế nếu tự con bé là ảnh hưởng xấu thì sao?”
“Ai mới là người lớn cơ chứ?”
“Chắc chắn không ai trong số hai người,” một giọng nói khác cất lên.
Cả hai cùng co rúm lại.
Nhưng Vic không hề dừng lại nhắc nhở họ rằng lẽ ra không được dùng

điện thoại cá nhân trong giờ làm việc hay họ còn có những việc khác lẽ ra
phải làm ngay. Ông chỉ đi qua họ, mùi cà phê mới bao quanh ông và ông
quay lại nói qua vai mình, “Gửi lời chào của tôi tới Priya.”

Eddison miễn cưỡng gõ lại những lời đó trong khi Ramirez âm thầm

quay về bàn mình. Anh cười lớn vì dòng tin nhắn phản hồi của Priya.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.