ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 182

không biết tôi đủ rõ để có thể tranh cãi thành công với tôi. “Hãy xem
camera thu được gì.”

Camera cho thấy lần này là một phụ nữ, cô ta đang mặc một chiếc áo len

nặng nề mở phanh ra để lộ áo polo màu đen, đỏ và vàng đã sờn của nhân
viên trạm xăng cách đây vài tòa nhà. Tôi không nhận ra người phụ nữ ấy,
nhưng điều đó hoàn toàn chẳng có gì bất ngờ; tôi chỉ tới cửa hàng khi cái
lạnh khiến tôi buồn đi vệ sinh trên đường từ chỗ chơi cờ về nhà. Mỗi lần
như thế, tôi sẽ mua một món đồ uống hay một thanh kẹo để tôi trông không
giống một kẻ xấu tính sử dụng nhà vệ sinh mà không mua hàng, nhưng
cũng không thường xuyên nên tôi chẳng biết ai làm việc ở đó cả.

“Tôi sẽ xuống phố và hỏi xem họ có nhận ra cô ta không,” Finney nói

trong khi tiến ra ngoài. “Và, Priya… tất cả những gì cô có thể làm xảy ra
trong hiện tại. Đừng chịu đựng những trách nhiệm không phải của cô.”

Hoa lâu đẩu tới với nhiều màu sắc và trông giống như hai loài hoa khác

nhau được bó chung, tạo hình trái tim bằng những cánh hoa lớn màu trắng,
những cuống hoa tối màu tiệp với những cánh hoa nhỏ và dài ở phía dưới.
Còn bó hoa tới vào thứ Sáu có màu xanh dương và tím, do một nhân viên
bưu điện trông đầy hoang mang chuyển phát, anh đã tìm thấy chúng ở ghế
sau trên xe mình.

Emily Adams đã hát về những bông hoa lâu đẩu màu xanh dương chỉ vài

ngày trước khi cô mất.

Đó có lẽ là lý do mà đây là lần đầu tiên dây ruy băng bó hoa lại không

phải là dây ni lông uốn xoăn. Lần này nó là vải satin trắng, được in những
nốt nhạc màu đen. Loài hoa không chỉ tượng trưng cho cái chết của cô, mà
còn là một phần trong cuộc sống của cô nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.