ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 204

Một bàn tay của Vic rời khỏi vô lăng, chạm vào túi áo đựng mảnh giấy

nhớ của Desmond. Eddison lắc đầu ra hiệu.

“Thợ làm vườn thì sao? Các ông đã báo cho hắn chưa?”
“Chúng tôi vừa từ bệnh xá trở ra đây.”
“Các ông trực tiếp báo cho hắn?”
“Vic là một người cha.”
Câu trả lời trên khiến anh nhận lấy một cái liếc nhìn sắc lẹm từ người

cộng sự, nhưng bù lại là giọng nói thấu hiểu từ loa điện thoại. “Văn phòng
công tố vừa gọi để báo cho chúng tôi về nội dung của những bức thư,” cô
nói. “Họ nói rằng anh ta có vẻ bất ổn nhiều hơn sau cái chết của Amiko.”

“Cô nói là anh ta có kết nối với điệu nhạc cuối cùng dành cho Amiko.”
“Họ biết rằng tôi đã cứ thế gửi thư đi mà không đọc chúng, lệnh cấm liên

lạc… điều đó không có gì ngạc nhiên, đúng chứ?”

“Nhưng không có nghĩa là nó ít ảnh hưởng hơn.” Vic nói với cô.
“Đúng thế. Nhưng nó… nó không tệ như tôi nghĩ.”
“Việc nhận tin anh ta chết á?”
“Tôi đã nghĩ các ông gọi để báo với tôi rằng một cô gái nữa đã chết.”
Chết tiệt. Eddison chắc chắn không hề nghĩ đến chuyện này.
Từ vẻ mặt cứng đờ của Vic, anh biết Vic cũng không hề nghĩ tới.
Ồ, giờ thì đúng là một buổi sáng tồi tệ.
Họ nghe thấy một chiếc cốc nữa vừa bị đập vỡ.
“Đúng vậy, nên là chúng tôi cần các ông ghé qua và mang thêm những

chiếc cốc này.”

“Inara? Cứ thương xót cho anh ta cũng được, nếu cô muốn.”
“Tôi không biết tôi muốn gì nữa, Vic à,” cô đáp, sau đó cười cay đắng.

“Tôi đoán là tôi không muốn anh ta tốn thêm một giây phút nào hay một
chút chú ý nào của tôi nữa. Nhưng điều đó công bằng một cách tàn nhẫn,
đúng chứ?”

“Điều gì cơ?” Eddison hỏi trước khi kịp nghĩ kỹ hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.