ĐÓA HỒNG QUỶ QUYỆT - Trang 253

một phản ứng khẩn cấp có thể bị kẹt lại trong một vụ án khiến họ khó chịu,
đặc biệt nếu có điều gì khác đang xảy ra trong cuộc sống của họ. Một vài
người bị ám ảnh bởi việc giải quyết các vụ án, nhưng những người khác thì
suốt ngày dõi theo gia đình của nạn nhân.”

“Ông ta có cư xử như vậy hồi ở Boston không?”
“Theo tôi nhớ thì không, nhưng nếu quay lại Boston, ông ta đã có thể

thực hiện âm thầm hơn.”

“Nếu ư?” Cô hỏi lại.
“Đó không phải là cách kỳ dị nhất mà một người hâm mộ tham gia vào

một vụ án, theo Mercedes nghiên cứu. Cô ấy đang kiểm tra xuất thân đầy
đủ của ông ta.”

Hannah lắc đầu. “Tôi biết con người là sinh vật phức tạp, nhưng việc này

có vẻ hơi quá.”

Không lâu sau, Finney và Sterling đã tới nơi. Finney trông hơi xanh xao

khi bước ra khỏi xe. Ở bên ghế lái, Sterling cố gắng trông vừa xấu hổ lại
vừa tự hào.

“Cô thấy vui với đèn nháy và còi hụ à?” Tôi lạnh lùng hỏi.
Sterling cười với tôi trước khi giấu nụ cười sau một biểu cảm chuyên

nghiệp. “Chúng tôi đã mất thời gian sau một vụ tai nạn; tôi không muốn để
cô phải đợi.”

Đảo mắt một lượt, Finney nhìn sang Hannah và chìa tay ra. “Cảm ơn vì

đã ở cùng cô ấy, cô Randolph.”

Cô bắt tay ông. “Ông có cần tôi ở lại không? Ý tôi là sau khi các ông đi.”
“Thật ra…” Ông liếc nhìn tôi. “Mẹ cô yêu cầu chúng tôi đưa cô tới

Denver, nếu cô không phiền. Tôi nghĩ bà ấy sẽ cảm thấy tốt hơn khi có thể
nhìn thấy cô trong tầm mắt.”

“Được thôi. Cảm ơn cô rất nhiều, Hannah.”
“Bất cứ khi nào cô cần,” cô nói và ôm tôi một cái. “Cẩn thận nhé, Priya.”

Cô nói giống hệt ông của cô khi tạm biệt tôi, chỉ có ông gọi tôi là cô Priya,
cảnh sát Clare đã làm ô uế cái tên đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.