ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 109

Những giọt nước mắt mới tinh lại rỉ rả chảy ra từ đôi mắt của Enid

trước viễn cảnh cô em họ quý phái của cô gặp phải kết cục tồi tệ đến thế.
“Có thể Morgan không phải con quái vật như em tưởng tượng đâu. Biết đâu
phần nào đó trong con người cậu ta không thể kiểm soát nổi bản thân khi
chiếm lấy vợ mình thì sao?”

“Không còn nghi ngờ gì nữa. Và em phải cảm ơn Mama, giờ em đã

biết chính xác phần nào rồi”.

Sinh lực để dành đâu đó giờ mới bùng lên, Sabrina chậm rãi quay trở

lại giường và ngả người xuống bên cạnh Enid. “Em thề em sẽ không trao
cho anh ta một phút giây vui thú nào hết, nhưng nếu một người đàn ông cố
làm mọi cách để thỏa mãn bản thân anh ta thì người phụ nữ cũng chẳng
đóng vai trò gì cả. Ngay cả trước khi Morgan tin nhà Cameron đã giết cha
anh ta, anh ta cũng đã khinh thường em rồi. Điều gì có thể ngăn cản anh ta
trút tất cả những cơn thịnh nộ lên đầu em? Điều gì có thể ngăn nổi khi anh
ta quyết định em phải trả giá cho tất cả những tội lỗi mà thị tộc Cameron
gây ra cho thị tộc anh ta, cả thực tế lẫn trong tưởng tượng?”

Enid nhớ đến gương mặt của Morgan trong tâm trí cô – nghiêm túc,

đáng sợ và tuyệt đẹp ngay cả khi tỏ thái độ chế giễu. Cô run lên. “Em hẳn
phải ghét hắn lắm!”

Sabrina thoáng cúi đầu. “Giá như Chúa có thể giúp em”.

Không phải đôi mắt khô khốc của cô em họ cào xé trái tim Enid mà

chính là nỗi tuyệt vọng đến phẳng lặng của em cô. Cô chạm vào mái tóc
của Sabrina. Nó mềm mượt, đen dày và quá đỗi đáng yêu, đáng yêu hơn
nhiều so với mái tóc vàng loe hoe của cô.

Sabrina là một cô gái mạnh mẽ. Nàng đã trở thành bạn của Enid ngay

lần đầu họ gặp mặt. Tủi hổ vì bị xua đuổi khỏi London, Enid đã sụt sùi
khóc lóc trong phòng ngủ khi một con nhện béo phị và đầy lông lá đã dồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.