ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 108

Enid rón rén quay vào trong căn phòng. Sabrina đang ngồi ở mép

giường, đôi mắt đờ đẫn và đôi môi hơi hé mở. Sắc màu từ những cánh hồng
luôn nở rộ trên đôi má giờ đã hoàn toàn trắng bệch.

Enid đặt chiếc bát sang một bên rồi hua hua tay trước mắt họ mình.

Nhưng Sabrina vẫn không chớp mắt.

Giờ mới thật sự khiếp đảm, Enid lấy hết sức rung mạnh vai của

Sabrina. “Em à! Chuyện gì thế? Cô đã nói gì với em thế?”

Sabrina khẽ rung hàng mi. Giọng nói của nàng chỉ vừa đủ nghe. “Mẹ

nói với em những điều em có thể mong đợi từ đêm tân hôn”. “Ồ, đó là tất
cả hả?” Enid thả người xuống chiếc giường, sau đó nhớ đến bản thân mình,
cô tỏ ra tròn mắt sợ hãi. “Nó dễ sợ đến thế cơ à?”

Sabrina rùng mình. “Khủng khiếp!” Đôi mắt nàng cuối cùng cũng có

chút thần thái. Nàng khum tay quanh tai Enid rồi thì thầm vào đó.

Enid há hốc miệng vì thỏa trí tò mò. “Không! Cô hẳn đang đùa thôi.

Anh ta không thể đặt… cái đó” – giọng cô rít lên kích động – “ở đó”.

Sabrina nghiêm trang gật đầu rồi thì thào điều gì đó.

“Ôi lạy Chúa nhân từ!” Enid cảm thấymắt cô như chạy hẳn về đằng

sau đầu trước ý nghĩ ấy. Sabrina móc từ túi Enid chiếc chai đựng a-mô-ni-
ắc, rồi giơ trước mũi của Enid. Enid phẩy tay, giấu đi nụ cười tủm tỉm của
mình. “Tưởng tượng chuyện đó với một gã vạm vỡ… như thú hoang…”

Giũ khỏi cơn sốc, Sabrina nhảy phóc xuống giường. “Ồ, đó mới chỉ

bắt đầu thôi. Chuyện đó diễn ra còn tệ hơn cơ. Tệ hơn nhiều. Có lẽ em nên
tự sát. Sau khi em chết, mọi người có thể khâm liệm em trong phòng tranh
trong bộ váy cưới của em. Papa có thể hôn lên gò má xanh xao, tê lạnh của
em nếu ông có đủ dũng khí”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.