ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 115

với anh. Điều đó khiến anh thoáng bối rối cho tới khi anh nhận ra nàng chỉ
đang phản chiếu lại cái cau mày của chính anh mà thôi. Một đám mây sa
tanh màu xanh vây quanh nàng, sắc màu của bầu trời vời vợi trên những bãi
thạch nam vào một ngày xuân đến.

Vị mục sư yêu cầu hai người quỳ xuống. Morgan vẫn kiên quyết đứng

nghiêm. Một người nhà MacDonnell không quỳ trước bất cứ người đàn ông
nào. Kể cả có là người của Chúa đi chăng nữa. Sabrina nhấp nhổm rồi đứng
thẳng người khi nàng nhận ra Morgan không định tuân theo yêu cầu của
mục sư. Vị mục sư đảo mắt lên trời như thể đang thỉnh cầu vài sự giúp đỡ
thần thánh.

Chúa không có hiện ra, nhưng Dougal là người đã đặt đôi bàn tay chắc

nịch lên vai họ để ấn cả hai xuống.

“Các con sẽ nắm tay chứ? Làm ơn?” Vị mục sư thêm vào một dấu

hiệu phỉnh phờ cứ tan dần trong giọng nói của ông ta.

Morgan đành phải dành cả nửa cuộc đời còn lại để ôm người con gái

này trong vòng tay. Mái tóc buông xõa giấu đi nét mặt nàng khi anh nâng
tay nàng trong tay anh. Một vòng hoa kết những bông hồng mùa thu ôm lấy
trán nàng. Hương thơm vương vấn của chúng khiến không gian lay động xa
hơn nhiều so với tưởng tượng của Morgan.

Lúc mục sư nói huyên thuyên trên đầu họ là lúc Morgan chăm chú

nhìn ngắm đôi bàn tay của Sabrina. Chúng mát lạnh và mượt mà trong bàn
tay chai cứng của anh. Đôi bàn tay quá đỗi mảnh dẻ khiến anh chỉ sợ một
phút bất cẩn anh có thể làm vỡ chúng. Hình ảnh người con gái xinh đẹp
chợt đến trong tâm trí anh – cũng như đôi tay này đang vuốt ve, lướt qua,
khiêu vũ như đôi cánh nhung trên da thịt nóng bỏng của anh.

Nàng đọc lại những lời thề của mình, giọng nàng nghiêm nghị và đều

đều. Khi đôi môi tươi thắm của nàng mím lại thành một đường mảnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.