ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 128

nàng đang co rúm ở ngoài phòng tân hôn như thế này. Đầu óc nàng xuật
hiện những suy nghĩ đáng sợ. Sẽ thế nào nếu Enid đã dùng đủ lượng nấm
độc? Có lẽ giờ đây anh đang nằm bất động trên sàn, đôi mắt mở trừng trừng
mãi mãi buộc tội nàng làm hại anh.

Nàng mở hẳn cửa ra và bước vào phòng. Morgan nằm nguyên một chỗ

trên sàn, tóc tai bết mồ hôi. Nàng quỳ xuống bên cạnh anh, nhẹ nhàng gỡ
những nếp gấp của chiếc áo choàng và áp tay vào những bắp thịt rắn chắc
nơi ngực anh. Bàn tay nàng lên xuống đều đặn theo nhịp thở yếu ớt của
anh. Nhẹ nhàng kề má mình vào ngực anh, nàng run lên vì nỗi lo trong
lòng.

“Tránh ra!”

Sabrina ngẩng mặt lên, tê cứng vì giọng điệu khinh miệt trong câu nói

như ra mệnh lệnh của anh.

“Tôi vẫn còn chút tự trọng của bản thân. Và không một gã

MacDonnell nào trong chúng tôi đủ dâm đãng để có thể làm tình với một
đứa con gái thích cướp đi mạng sống của chồng hơn là lên giường với anh
ta.”

Thân thể anh quặn lại đau đớn, nhưng anh không có ý định đẩy nàng

ra. Anh sẽ làm gì nếu nàng chọn thực hành theo lời khuyên của mẹ nàng
lúc này? Liệu có thể làm dịu cơn giận của anh không nếu nàng ngậm lấy
lớp lụa đỏ tươi trên môi anh? Hay có thể làm tan đi cơn nóng giận của anh
với sự quấy rầy của lưỡi nàng? Nhưng nếu anh nghĩ đó là sự chế nhạo thì
sao? Một sự sỉ nhục với niềm kiêu hãnh dữ tợn anh vẫn luôn đặt giữa hai
người như tấm lá chắn trước nàng.

“Anh muốn gì ở tôi đây? Nàng thì thầm, câu hỏi thành tâm nhất mà

anh từng thấy.

“Thanh gươm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.