ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 134

với anh”.

Sự thành thật không trông đợi ở anh ta chỉ càng làm tăng nhịp điệu

hổn hển trong giọng nói của nàng. “Anh đã cho tôi lý do nào để nghĩ khác
đi chưa?”

Anh ta nghiêng đầu. “Có lẽ cách đây không lâu tôi đã làm thế rồi”.

Môi anh ta đột ngột hạ xuống, đường viền kiên quyết mượt mà của nó

bao phủ lấy môi nàng. Những đầu ngón tay của anh ta vuốt nhẹ má nàng,
dỗ dành nàng hé làn môi cho anh, đáp lại với chính sự nhiệt thành của
chính nàng. Hương thơm mát rượi của anh lấp đầy các giác quan của nàng;
lưỡi anh dấn sâu hơn vào trong miệng nàng.

Từ hành lang phía ngoài cánh cửa vọng đến tiếng bước chân rón rén

và tiếng rên chào mừng của chú chó, rồi mọi âm thanh nhanh chóng bị bóp
nghẹt. Morgan vụt ngẩng đầu; đôi mắt anh ta cứng lại. Lòng bàn tay anh ta
vội thay thế cho miệng mình phía trên môi nàng, bưng lấy câu hỏi chưa kịp
thốt ra.

Morgan biết thời gian của anh đã hết. Anh nhìn chằm chằm vào đôi

mắt trong như bầu trời không gợn chút mây phía trên bàn tay anh và hiểu
rằng anh chỉ có vài giây để lựa chọn điều có thể đoạt về cho anh lòng căm
thù vĩnh viễn của vợ anh. Cuối cùng nàng cũng có thể tha thứ cho anh việc
nhúng bím tóc của nàng vào lọ mực hay dùng chiếc áo nịt đầu tiên của
nàng để làm súng cao su, nhưng anh ngờ rằng cưỡng bức nàng ngay trước
tai của một trong các anh nàng sẽ là tội lỗi không dễ dàng được dung thứ.

Anh nhấc tay khỏi miệng nàng. “Rên đi”, anh thì thầm.

“Anh có mất trí kh...ông?”

“Mẹ kiếp, đồ đàn bà, rên đi!” anh gắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.