ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 136

“Nói em muốn anh đi, Sabrina”, cái giọng khàn khàn của Morgan ùa

tới bên tai nàng, khiến nàng giận tái người.

Nàng lặng thinh lắc đầu cự tuyệt, gắng chiến đấu để giữ tới cùng

những mảnh ý chí kiên định đã tả tơi của nàng.

“Nói đi!”

Anh ta thì thầm bên tai nàng bằng chiếc lưỡi ấm, thô nhám của anh ta,

và những từ đó cứ thế tràn ra khỏi nàng đợi anh ta hả hê trước quyền lực
của anh ta, đợi anh ta kết thúc sự cám dỗ xấu xa đang hành hạ nàng, hạ thấp
nhân phẩm của nàng còn hơn 1à cuộc trừng phạt công khai trước tất cả mọi
người. Nhưng anh ta đã không làm thế. Sau khi nghe tiếng bước chân lon
ton của Pugsley trên hành lang, anh ta lăn khỏi cơ thể bàng hoàng của nàng
và rút con dao găm từ phía trong áo choàng ra. Đôi mắt nàng mở lớn.

Nàng chống tay ngồi dậy trong u mê đến mụ mẫm khi anh ta xiết chặt

nắm tay nàng và rạch một đường phía trong cánh tay anh ta. Anh ta cắt vào
da thịt mình mà không hề có vẻ gì là đau đớn. Sau đó anh ta nâng cánh tay
lên, để những giọt máu đua nhau nhỏ xuống tấm khăn trải giường mới tinh.

Ánh mắt anh ta bắt gặp ánh mắt nàng, “Dấu vết trinh nguyên của cô,

tôi sẽ không cho họ có cái cớ nào để mang cô trở lại. Nếu kết hôn với cô là
cái giá của hòa bình, tôi không còn lựa chọn nào khác là phải trả giá cho
nó. Kể cả tôi có phải rơi đến giọt máu cuối cùng đi chăng nữa”. Anh ta lấy
một góc khăn tấm trải giường cầm máu lại, rồi nâng cằm nàng giữa những
ngón tay của anh ta. “Nếu cô dám phủ nhận điều đó trước mặt cha cô hay
bất kỳ người nào trong thị tộc của tôi, tôi sẽ lôi cô đến xó xỉnh riêng tư gần
nhất và biến nó thành sự thật. Rồi sẽ chẳng còn chút nghi ngờ nào trong
tâm trí của ai nữa hết, bao gồm cả cô rằng cô thuộc về Morgan
MacDonnell”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.