ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 157

được. Anh và nàng chắc chắn xứng đáng được tận hưởng đêm nay, không
còn MacDonnell hay Cameron, chỉ như một người đàn ông và một người
đàn bà đi tìm kiếm hạnh phúc.

“Phải rồi, bé con”, Morgan thì thầm. “Tôi sẽ đưa cô lên giường ngủ.

Nếu cô muốn vậy”.

“Cảm ơn anh”, nàng nói mơ hồ, ngả đầu lên ngực anh.

“Để dành nó đến sáng mai”, anh trả lời, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.

“Rồi cả hai ta sẽ biết tôi có xứng đáng với lời cảm ơn của cô không”.

*

* *

Ôm cô dâu trong vòng tay mình, Morgan sải bước chân theo dọc hành

lang tối tăm của lâu đài MacDonnell. Có lẽ anh sẽ chạy nếu không sợ làm
Sabrina tỉnh giấc và trở nên cảnh giác hơn. Mặc dù hành lang rất tối tăm
nhưng anh vẫn không chùn bước. Anh biết chính xác nơi nào phải cúi
xuống để tránh một cái xà đổ, hoặc lúc nào thì phải bước qua một cây cột
đá, những nơi mà một người đàn ông khác hoàn toàn có thể sảy chân và
ngã lăn ra.

Giờ thì anh đang bước trên đường dốc, gần như anh phải bước đi theo

đà lao của con dốc, anh quyết định sẽ nắm lấy khoái lạc mà anh có thể tận
hưởng. Anh muốn có Sabrina Cameron trước khi anh qúa già để biết ham
muốn có nghĩa là gì. Tối nay anh sẽ chiếm đoạt nàng mà không cần biết cái
giá mà cả hai người phải trả.

Anh lưỡng lự trước khi đóng cửa buồng ngủ. Chắc chắn ngày mai sẽ

đến sớm rồi để sỉ nhục anh, để bào chữa cho sự tha thứ của nàng với anh và
nhắc nhở nàng về lời thề nàng đã lập trước đấng tối cao có sức mạnh ràng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.