ĐÓA HỒNG XÔN XAO - Trang 166

“Ôi không, mày không được làm thế. Khuôn mặt của mày là thứ thân

thiện duy nhất mà tao chắc chắn được thấy hôm nay đấy”.

Nó thè lưỡi liếm láp mũi nàng. Nàng chợt nhận ra có ai đó đã lấy mất

viên ngọc đính trên chiếc vòng cổ của nó. Những chiếc rương của nàng
chắc chắn cũng gặp phải điều tương tự. Chúng được tháo ra một cách tỉ mỉ
bởi những người đàn bà trong thị tộc của Morgan. Nàng chợt rùng mình khi
tưởng tượng Alwyn ngực nở nín thở ép mình vào một trong những chiếc áo
ngực thanh tú của nàng. Theo sát cơn rùng mình vừa đến lúc nãy, lần này
còn kéo theo cả cảm giác ghê tởm lẫn tội lỗi nữa.

Enid!

Lạy Chúa, làm sao nàng có thể bỏ lại chị họ của nàng vào tay những

tên man rợ đầy ham muốn ấy! Người chị họ đáng thương của nàng chắc
chắn giờ đây đang ngồi co ro trên một chiếc giường giăng đầy mạng nhện,
mong cầu được giải thoát, hoặc cái chết.

Không bận tân đến việc làm phẳng bộ quần áo nhàu nhò của mình,

Sabrina thả Pugsley xuống giường rồi lao ào ra ngoài phòng ngủ.

*

* *

Sabrina ngã vào một góc tối, chân đá vào đống đá vụn. Nàng nhảy lò

cò, bóp bàn chân đang đau nhói rồi tiếp tục chạy, để không bỏ phí những
giây phút quý giá khi đức hạnh của người chị họ nàng đang treo lơ lửng.
Những cánh cửa sổ mép lởm chởm nằm không đều nhau khiến nàng bối rối
cho đến khi nàng nhận ra tất cả đều không phải cửa sổ, mà chúng là những
lỗ thủng do hỏa lực của kẻ thù gây ra.

Sau khi vượt qua phòng ngủ của Morgan hơn hai lần, nàng khẽ thở hắt

ra nhẹ nhõm khi tìm thấy chiếc cầu thang vòng quanh về phía trung tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.